Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 717 :
Ngày đăng: 16:29 30/04/20
Hỏa Hỏa nhìn Sở Nhan, lắc đầu nói, “Ngoài cái này, tôi không còn gì khác để chứng minh cả.”
“Vậy cô nói cho tôi biết, những năm qua cô ở đâu? Năm đó cô được ai cứu, ai cưu mang cô những năm qua? Tại sao bố mẹ tôi bị bắt, cô cũng bị bắt. Những điều này chúng tôi phải làm sáng tỏ.”
“Sở Nhan.” Lý Nhân kéo tay con gái lớn, đau đớn nhìn Hỏa Hỏa.
Hỏa Hỏa vốn không muốn tiết lộ thân phận của mình bây giờ vì điều đó quá nhạy cảm. Thế nhưng ánh mắt dồn ép của Sở Nhan khiến cô nghĩ, muốn nhận người thân. Cô còn phải có nhiều chứng cứ hơn.
Hỏa Hỏa nghĩ, “Tôi có thể cùng mọi người tới bệnh viện. Tôi có thể cho mọi người thấy tận mắt kết quả xét nghiệm dna.”
“Cha, mẹ, còn gì trên cơ thể em gái con có thể chứng minh thân phận của em ấy không?”
“Cái đó thì không! Thế nhưng Nhan Nhan, con không thấy lông mày và dáng người cô gái này rất giống con ư? Nói không chừng...” Lý Nhân rất hy vọng cô gái này chính là đứa con gái đã mất tích của bà.
“Con gái, vậy con nói cho chúng ta biết, tại sao con lại bị bắt? Những người đó là ai? Con có quen không?” Sở Liệt mặc dù có cùng suy nghĩ với vợ, thế nhưng lý chí khiến ông nhìn nhận sự việc một cách bình tĩnh hơn.
Dù gì thì họ mới thoát khỏi bàn tay của nhóm cướp, còn cô gái này cũng ở đó. Điều này thật khó hiểu.
Hỏa Hỏa nhìn mọi người. Họ đều nhìn cô với ánh mắt thăm dò, dù không có ác ý nhưng rõ ràng họ rất bất ngờ và chưa thể tin vào việc cô đột nhiên tới nhận người thân. “Con biết, mọi người chưa tin tưởng vào thân phận của con. Trên tay còn ngoài tờ giấy xét nghiệm dna, chỉ còn duy nhất bức ảnh. Con chỉ có những thứ này đề chứng minh. Còn về vụ bắt cóc, những kẻ đó không phải là tội phạm trong nước, mà đó là người của một tổ chức sát thủ nước ngoài.” Nói tới đây, Hỏa Hỏa nhìn vợ chồng nhà họ Sở với anh mắt mãnh liệt hơn, “Họ bắt hai người là có mục đích. Còn con cũng vô tình bị bắt vào đó. Hai người bị bắt là vì con.”
Tất cả mọi người đều bất ngờ trước thông tin này. Sở lão thái gia nhìn Hỏa Hỏa, ánh mắt rất nghiêm nghị, “Cháu và đám sát thủ đó có quan hệ như thế nào?”
“Cháu là một thành viên trong số chúng. Cháu từng là một sát thủ trong tổ chức ấy... Cháu tên là Hỏa Hỏa. Cháu được Locke, kẻ cầm đầu tổ chức đó nuôi lớn.”
Nói xong, Hỏa Hỏa bước vội ra khỏi phòng.
Ở phía sau, Sở Nhan cầm điện thoại, sắc mặt thay đổi. Khi nãy người mà Hỏa Hỏa nhắc tới khi nói chuyện với Trì Dương là ai. Lẽ nào là...
Không, không thể nào! Cô gái đó tại sao có thể ở bên cạnh anh ta?
“Tôi tin cô ấy là con của chúng ta.” Sở Liệt nói kiên quyết.
Lý Nhân cũng ôm miệng, nước mắt rưng rưng gật đầu, “Tôi cũng tin cô ấy là...” Nói xong, bà nghẹn giọng, “Cho dù cô ấy là ai trước đây, thì cô ấy bây giờ là con gái của chúng tôi.”
Sở lão gia cũng thở một tiếng, vừa buồn vừa vui.
“Anh, chị, có cần xét nghiệm dna một lần nữa không? Nếu anh chị tìm được con gái của mình, thì đó thực sự là một chuyện rất vui mừng.”
“Đúng rồi, anh. Bây giờ chúng ta đi xét nghiệm”
“Con sẽ đi” Sở Nhan lấy vài sợi tóc của mẹ, đưa cho người giúp việc đặt vào trong túi nilon. Sau đó cô bước đi.
Sở Nhan ngoài việc muốn xác nhận cô gái này có phải là em gái mình không, cô còn một chuyện muốn biết. Cô có dự cảm rằng cô gái này và Tịch Phong Hàn có mối quan hệ gì đó.
Đó là sự an nguy của tổng thống, cô rất muốn biết cô ấy là ai! Cô ấy là sát thủ hay thực sự là em gái của cô?