Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 741 :
Ngày đăng: 16:29 30/04/20
Sở Nhan nằm trong chăn, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Thấy Chiến Tây Dương đang thu dọn hộp thuốc, cô đột nhiên mở lời: “Tây Dương, nhà tôi vẫn còn phòng, tối nay cậu ở lại đây nhé!”
“Được!” Chiến Tây Dương gật đầu đồng ý.
Sở Nhan mỉm cười: “Cảm ơn cậu! Muộn như vậy rồi vẫn còn làm phiền cậu.”
“Không có gì! Tôi là bác sĩ, chăm sóc bệnh nhân là trách nhiệm của tôi.” Chiến Tây Dương cười nhẹ nói với cô: “Chị ngủ đi! Tôi sẽ ở đây đến khi chị hạ sốt.”
“Tây Dương, cậu thật tốt.” Sở Nhan khen ngợi, mặc dù cậu ta vẫn còn trẻ, nhưng, lại đem lại cho cô cảm giác an toàn.
Chiến Tây Dương được cô khen cũng không ngần ngại: “Tôi vẫn luôn quan tâm hết mức có thể với bệnh nhân.”
Dù cách một đoạn khá xa nhưng Sở Nhan vẫn có thể nghe thấy tiếng của hắn. Cô nghĩ đến hôm nay hắn cùng một vị bác sĩ xinh đẹp nói chuyện vui vẻ với nhau, chẳng lẽ hai người họ có cảm tình với nhau?
Họ đều là bác sĩ, có chung chủ đề lại có cùng sở thích, khiến Chiến Tây Dương yêu thích cũng là điều đương nhiên.
“Ừ, vậy tôi ngủ trước đây.” Sở Nhan uống thuốc nên cũng có chút buồn ngủ. Chiến Tây Dương tắt đèn cho cô, chỉ để lại một chiếc đèn ngủ, như vậy cô mới có thể ngủ ngon giấc, cũng không nhức mắt.
Không bao lâu Sở Nhan đã chìm vào giấc ngủ. Chiến Tây Dương nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô, trong lòng vô cùng bình tĩnh, sờ trán cô cũng bớt nóng hơn rồi.
Vừa rồi vội vào phòng chỉ để ý đến cô, bây giờ hắn mới cẩn thận nhìn lại căn phòng. Căn phòng được sắp xếp ngăn lắp, trên bàn còn có một giá đầy sách, xem ra cô không chỉ là một người phụ nữ mạnh mẽ mà còn rất ham học.
Chiếc tủ đặt cạnh vách tường đều dùng để bày những giải thưởng của cô. Chiến Tây Dương muốn xem những chiếc cúp thuộc hạng mục gì, khi đến gần mới phát hiện còn có một loạt ảnh treo tường, đều là ảnh chụp cùng với một người đàn ông.
“Được! Tôi ra ngoài trước, lát nữa chị nhớ xuống nhà uống thuốc.” Chiến Tây Dương nói xong, có lẽ do ngồi cả một đêm nên lúc đứng dậy có chút chóng mặt, hắn liền chống tay xuống bàn.
Sở Nhan thấy vậy liền đau lòng: “Tây Dương, lát nữa tôi đưa cậu về nghỉ ngơi.”
Chiến Tây Dương lắc đầu cười nói: “Không cần đâu, ăn chút gì đó bồi bổ cơ thể là được.”
Sở Nhan lấy điện thoại trên đầu giường gọi cho người giúp việc, bảo cô ta làm bữa sáng, với lại làm thêm vài món nhiều dinh dưỡng một chút.
Sau khi Sở Tây Dương ra ngoài, Sở Nhan liền dậy vệ sinh cá nhân, buổi thuyết trình hôm nay của cô cần phải mặc âu phục chín chắn một chút, bộ tóc dài của cô búi lên kiểu tao nhã, hai bên tai để sợi tóc nhỏ rũ xuống càng tăng thêm vẻ nữ tính của cô.
Cô đi xuống nhà, Chiến Tây Dương đang đứng dưới, đã rót sẵn nước, chuẩn bị xong thuốc chờ cô xuống uống.
Trái tim Sở Nhan không ngừng rung động, sự chu đáo của Chiến Tây Dương khiến cô muốn có được người đàn ông này. Cô tưởng rằng trên thế giới này chỉ có mỗi người đàn ông đó mới tốt với cô, nhưng bây giờ, những việc mà Chiến Tây Dương làm, thể hiện rõ hắn cũng tốt với cô như vậy.
Trái tim cô vừa ấm áp vừa cảm động, cô ngồi đối diện với hắn, ngoan ngoãn uống thuốc.
“Đại tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong.”
Sở Nhan nhìn hắn nói: “Chúng ta ăn sáng thôi! Ăn xong tôi đưa cậu về.” [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
“Không, tôi đi đến buổi thuyết trình cùng chị, tôi muốn chăm sóc chị.”