Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 764 :

Ngày đăng: 16:30 30/04/20


Trình Ly Nguyệt tìm được Cung Dạ Tiêu, là ở trong phòng làm việc của bác sỹ chữa trị chính, đang phân tích tình hình hồi phục thời gian gần đây của cô ta, hiện nay Trình Ly Nguyệt thỉnh thoảng có thể cảm nhận được tia ký ức đi qua, nhưng để bắt lại thì có chút khó khăn. Bác sỹ khuyên bọn họ hãy nhẫn nại thêm một tháng, chỉ cần không có triệu chứng bất thường, thì có thể tiếp tục sử dụng thuốc. Mười giờ sáng, Sở Nhan đến phòng làm việc của cô ta tại Bộ Ngoại giao, cô ta nghiễm nhiên trở thành người đứng đầu chính ở Bộ Ngoại Giao, bên dưới quản lý gần một trăm nhân viên Bộ Ngoại giao ở các nước. Cô ta mặc một bộ trang phục màu xám tro, toàn thân toát ra khí thế tự tin, như vậy không có người nào dám khinh thường, lúc này cô ta đang giơ tay nhấc chân đi. Buổi trưa, trong phòng làm việc của có thấy gửi đến một bó hoa, người gửi là Chiến Tây Dương, Sở Nhan thật không ngờ đến, anh ta bận như vậy, còn có thời gian tặng hoa cho cô ta, trong lòng rất cảm động. Tiếp theo đó, cô ta lại bắt tay vào công việc bận bịu của mình. Tiểu thiếu gia của họ nhà Dạ sinh vào đúng đêm giao thừa, lại đến một năm rồi, lấy tên là Dạ Cầm Hàn. Một đêm giao thừa náo nhiệt vui vẻ đã qua. Năm sau đương nhiên là bận rồi, Tổng thống Tịch Phong Hàn càng bận đến nỗi không có thời gian để ở bên cạnh gia đình, Sở Duyệt nhân dịp thời gian này về nhà họ Sở nghỉ ngơi, cùng người nhà cha mẹ trải qua thời khắc sau một năm, Sở Nhan cũng lập tức vùi mình vào làm việc, công việc mới, đối với anh ta mà nói, là một trận khiêu chiến thử thách. Chiến Tây Dương mỗi ngày đầu vùi mình trong phòng phẫu thuật, trước tiên cứu về mạng sống. Nhà họ Dạ, vui mừng chào đón baby thứ hai, cả nhà mỗi ngày đều bận bịu chăm sóc sự trưởng thảnh của một sinh mệnh mới. Năm sau, chuyển mắt đã mùa xuân rồi, sự ấm áp bắt đầu tăng lên một chút, ánh mặt trời rực rỡ, giường như tất cả đều trở thành tốt đẹp lên. Chiến Tây Dương nhận được điện thoại bạn học cũ từ nước ngoài đến thăm hỏi, anh ta buổi trưa dành thời gian qua đó mời anh ta ăn cơm, cũng chọn một nhà hàng cao cấp sang trọng, bình thường Chiến Tây Dương đều không có tiêu xài gì, anh ta cũng không phải là người sống vào nhờ lương, khi anh ta còn trẻ, cũng đã có đầu óc đầu tư rồi. Bây giờ, anh ta mỗi năm vào tài khoản cũng không rút ra, cho nên, ra vào nhà hàng cao cấp, đối với anh ta cũng chỉ là sự việc bình thường. Đến thăm anh ta là có hai người bạn cũ một người da đen một người da trắng, Bru và Jack, đều là người có thành tựu bất phàm trên giới y học, Chiến Tây Dương và bọn họ trêu nghịch, lái chiếc xe của anh ta đi thẳng đến nhà hàng. Là người cùng một nghề, nói được ba câu liền không rời khỏi chủ đề về thành quả và nghiên cứu y học của bọn họ, cả ba người nói chuyện vui vẻ, cả trạng đường đều có tiếng cười không ngớt. Chiến Tây Dương nghe bọn họ hai người đều đã có bạn gái rồi, thì cảm thấy rất ngưỡng mộ. “Tây Dương, điều kiện của anh tốt như vậy, nhất định không thiếu người theo đuổi đúng không! Khi nào, chúng ta cùng đưa bạn gái đi tụ họp, nhất định rất vui.” Chiến Tây Dương cười cười, trong đầu luôn hiện ra khuôn mặt của Sở Nha, chỉ đáng tiếc, anh ta và Sở Nhan hình như luôn có một vách ngăn khoảng cách, làm cho anh ta không lại gần cô ta được. Xe của Chiên Tây Dương vừa dừng đậu ở bãi đỗ xe của nhà hàng, anh ta xuống xe, thì nhìn thấy bên cạnh có chiếc xe thể thao màu trắng bước xuống một đôi nam nữ, người đàn ông rất cao to, mà thân hình người phụ nữ, cao gầy bắt mắt, khí chất làm cho người khác bị mê hoặc. Chỉ là một bóng lưng, Chiến Tây Dương liền nhận ra cô ta là Sở Nhan, trái tim của anh ta như bị ai đâm, không ngờ tới là ở đây lại gặp phải cô ta và bạn trai của cô ta cùng nhau đi ăn cơm. “Tây Dương, sao vậy?” Bru hiếu kỳ hỏi. “Không sao! Chúng ta đi đi!” Chiến Tây Dương khuôn mặt cố cười, ánh mắt lại nhìn đôi nam nữ trước mặt cùng nhau đi vào nhà hàng, lồng ngực ấm ức đau. Đôi nam nữ đi trước mặt, chính Sở Nhan và Vương Duyệt, Vương Duyệt chủ động liên lạc cho cô ta, mà Sở Nhan luôn đối với sự việc trượt tuyết lần trước, đối với anh ta trong lòng cảm kích, Vương Duyệt nói cùng ăn bữa trưa. Đúng lúc cô ta có thời gian, liền nhận lời anh ta, nhà hàng là do Vương Duyệt chọn. Sở Nhan không có phát hiện, đằng sau Chiến Tây Dương cùng bạn đi đến, cô ta cùng Vương Duyệt nói chuyện, cùng nhau đi vào thang máy. Nhà hàng là cùng một nhà, Sở Nhan và Vương Duyệt ngồi vị trí ở gần cửa sổ, Chiến Tây Dương và hai người bạn đi đến vị trí mà anh ta đã đặt trước, Sở Nhan đối lưng vào anh ta, mà Chiến Tây Dương có thể nhìn thấy biểu cảm của Vương Duyệt, nhìn trong ánh mắt của anh ta đối với Sở Nhan vô cùng thích và vui vẻ. Chiến Tây Dương sau khi ngồi xuống, anh ta lại đứng lên, đi đến bàn của Sở Nhan và Vương Duyệt, Sở Nhan đang uống trà nghe nghe Vương Duyệt nói chuyện, bất thình lình, nhìn thấy đằng sau đứng một người, cô ta quay đầu, giật mình. “Tây Dương?” cô ta giật mình kêu anh ta. “Tôi và bạn của tôi vừa đến.” Ánh mắt của Chiến Tây Dương nhìn cô ta, đồng thời, cũng chào hỏi Vương Duyệt đối diện, nhìn khoàng cách gần, Vương Duyệt tuyệt đối được xem là người đàn ông chín chắn có sức hút, đến độ tuổi này của Chiến Tây Dương còn chưa đạt được khí thế chín chắn của người nam tính. “Vị này là?” Vương Duyệt hỏi một tiếng. “Xin chào, tôi là Chiến Tây Dương, tôi là bạn của Sở Nhan.” Chiến Tây Dương chủ động giới thiệu một tiếng. “Xin chào, tôi là Vương Duyệt.” Vương Duyệt gật đầu cũng tự giới thiệu lại. Chiến Tây Dương nhìn Sở Nguyệt nói, “Chúc hai người dùng bữa vui vẻ, tôi về bàn bạn của tôi đây.” Nói xong, Chiến Tây Dương chuyển mình, có một hơi thở không thể diễn tả được ở phía sau. Sở Nhan quay đầu nhìn thân hình của anht a, nhìn thấy anh ta về chỗ ngồi, tâm trạng của cô ta có chút phức tạp. “Thật không ngờ tới, cô còn có người bạn trẻ như vậy! anh ta họ Chiến, họ Thị rất ít thấy, theo tôi được biết, họ Chiến hình như là... họ Thị của Hoàng Gia!” Vương Duyệt hiếu kỳ thăm dò một tiếng. Sở Nhan không muốn tiết lộ thân phận của Chiến Tây Dương, cô ta gật gật đầu nói, “Cũng nghe nói, nhưng tôi không rõ lắm.”



“Vậy cô đối với người bạn này, cũng chưa hiểu rõ lắm đúng không?” Vương Duyệt lại hỏi, thật ra Chiến Tây Dương trẻ tuấn tú, lại rất có phong cách thời thượng. Sở Nhan bị ép chỉ có thể ứng phó với hình thức trả lời anh ta, “Đúng, anh ta là một bác sỹ.” Vương Duyệt lập tức trong lòng mừng thầm, không phải là đối thủ cạnh tranh là tốt rồi, nếu không, anh ta cũng không dám chắc với người đàn ông trẻ tuổi này tranh dành người phụ nữ đẹp như Sở Nhan này. Vừa ăn xong, điện thoại của Sở Nhan đổ chuông, cô ta ở một bên nghe điện thoại, liền cùng Vương Duyệt rời khỏi, khi chuẩn bị đi, cô ta quay lại bên cạnh của Chiến Tây Dương, nhìn anh ta chào một tiếng, “Tây Dương, tôi về trước đây.”
“Được1” Chiến Tây Dương tự nhiên hồi đáp lại, Sở Nhan cũng tự nhiên chuyển người. Hình như giống như vô tình, quan hệ giữa hai người, dường như càng thêm xa lạ một chút, đó là những người thích hợp để họ ở bên nhau, để trái tim của nhau được khoác lên một lớp áo choàng. Khi Sở Nhan bước ra cửa, cô liếc nhìn qua cửa sổ kính và nhìn Chiến Tây Dương, Chiến Tây Dương đang lắng nghe bạn nói chuyện một cách nghiêm túc, Sở Nhan thời dài nhẹ nhàng cúi đầu, và đôi mắt của Chiến Tây Dương cũng ngước lên, nhìn thân hình của cô ta từ ngoài cửa sổ bước đi, cô ta vẫn xinh đẹp lay động lòng người. Tuy nhiên, có vẻ như đối với anh ta không còn liên quan rồi.