Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 780 :
Ngày đăng: 16:30 30/04/20
Mặc dù đất nước này đang có chiến loạn, nhưng do có nguồn khoáng sản phong phú, nên cuộc sống của người dân khá sung túc.
Chiến Tây Dương ăn mặc bình thường đi trên phố. Anh bước vào một cửa hàng đá quý, xem chiếc nhẫn kim cương tinh xảo trong tủ kính, anh thấy bị thu hút. Anh muốn mua cho Sở Nhan một chiếc. Anh nhìn ngắm tỉ mỉ. Khi cô bán hàng hỏi bạn gái anh đeo nhẫn cỡ nào, Chiến Tây Dương chợt cảm thấy mơ hồ. Thế nhưng ngón tay của Sở Nhan dài và thon, chắc chắn không phải cỡ lớn. Cuối cùng cô bán hàng lấy ra mô hình ngón tay để thị phạm một lượt.
Anh cũng đã ngắm được một chiếc nhẫn kim cương, đơn giản, phóng khoáng, rất phù hợp với khí chất của Sở Nhan.
Mặc dù giá cả hơi đắt, nhưng Chiến Tây Dương không hề do dự khi mua. Khi anh cầm trên tay chiếc hộp màu đỏ, trong lòng anh cảm thấy vô cùng phấn khích.
Anh đang nghĩ đưa món quà này cho Sở Nhan như thế nào. Thậm chí anh nghĩ tới việc cầu hôn cô.
Trải qua bao nhiêu chuyện như thế này, tình cảm của hai người đã rõ ràng. Anh chắc chắn Sở Nhan sẽ lấy anh làm chồng.
Tối nay cần phải tham gia yến tiệc. Chiến Tây Dương cười, anh nghĩ tới khi nào mới phù hợp để tặng cho cô.
Sở Nhan cho dù tối nay có tiệc nhưng công việc của cô vô cùng bận rộn, cần xử lý khá nhiều việc liên quan tới các thợ mỏ. Về vấn đề đền bù, còn khá nhiều nội dung phải xử lý.
Lúc xong việc đã là thời gian ăn trưa. Chiến Tây Dương chỉ có thể đợi cô bên ngoài văn phòng. Sau đó, nhìn trộm hính dáng quyến rũ của cô trong văn phòng làm việc.
Hình dáng của Sở Nhan khi xử lý công việc rất quyết đoán, rất có khí thế, khiến những người thợ mỏ vừa tôn trọng vừa nể cô.
Đã quá thời gian ăn trưa nửa tiếng, Chiến Tây Dương nhìn Sở Nhan trong văn phòng, vẫn còn vài thợ mỏ đang trao đổi. Chiến Tây Dương không chờ nổi nữa bền gõ cửa.
Sở Nhan đang ký, cô ngẩng đầu. Khi nhìn thấy Chiến Tây Dương, khuôn mặt nghiêm nghị của cô nở một nụ cười, một nụ cười hấp dẫn, phóng khoáng, khiến những chàng thợ mỏ trẻ ngây người ra.
Chiến Tây Dương vẫy tay gọi người phục vụ. Món đầu tiên là một món khai vị ngọt khiến Sở Nhan thích thú. Những ngày này, cô chưa được tận hưởng cuộc sống.
Còn bây giờ, cô cảm thấy đây là bữa ăn ngon nhất kể từ khi tới quốc gia này.
Sau khi ăn món khai vị xong, cô cười nhìn Chiến Tây Dương: "Anh thích em gầy một tý, hai béo một tý?"
Chiến Tây Dương hiểu rõ suy nghĩ của cô nên cười nói: "Em ăn thoải mái đi! Cho dù em gầy hay béo, chỉ cần đó là em thì anh đều thích."
Câu nói này mang đầy hương vị của tình yêu. Sở Nhan có thể yên tâm ăn các món ngọt mà cô yêu thích.
Trong mắt Chiến Tây Dương lộ ra sự thích thú. Sở Nhan lấy miệng miếng bánh mì nhỏ đưa cho Chiến Tây Dương: "Anh ăn một miếng, ngon lắm."
Chiến Tây Dương lập tức thử ăn một miếng, hai ánh mắt nhìn nhau không nói lời nào. Chiến Tây Dương chưa bao giờ thấy đồ ngọt lại ngon thế này. Chắc là do cô ấy đưa cho nên mới ngon.
Các món chính được mang lên, Chiến Tây Dương lấy chiếc nhẫn kim cương ở trong túi của anh, sau đó nhìn ngón tay của Sở Nhan. Anh nghĩ, cỡ này chắc chắn phù hợp.
"Trang phục dạ hội tối nay em định đi đặt ở đâu?" Chiến Tây Dương hỏi, vì đi dạ tiệc đương nhiên phải mặc trang phục nhu thế.
Sở Nhan nghĩ một lát rồi nói: "Có lẽ chiều em đi thuê một bộ! Ở thành phố này có khá nhiều tiệm quần áo dạ hội."
"Anh muốn mua tặng em một bộ, có được không?" Chiến Tây Dương cười hỏi.