Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 828 :

Ngày đăng: 16:30 30/04/20


“Cô chắc chắn chỉ là đi làm người mẫu?” Cung Vũ Trạch nhéo mày, người con gái này nhìn từ đầu đến chân đều viết lên hai chữ, đơn thuần!



Nhìn bội dạng rất dễ bị lừa!



Hình như tai nạn xe lần này, anh ta mạnh mẽ, cô ta thì mềm yếu, thật ra nói về trách nhiệm, cô ta cũng phải chủ yếu do cô ta, vì lúc đó tốc độ xe rất nhanh!



Hạ An Ninh chớp mắt nhẹ mở to mắt, “Đương nhiên rồi! tôi không đi làm người mẫu, tôi có thể làm gì chứ?”



“Làm nghề người mẫu nghe có vẻ nổi tiếng, nhưng cô không biết đằng sau đó có bao nhiêu nguy hiểm sao? Cung Vũ Trạch thật sự lo lắng sợ cô ta bị lừa, tuy rất nhiều công ty tuyển người mẫu, lừa một số thiếu nữ vào hỗ, sau đó lừa tiền lại lừa thân thể.



Hạ An Ninh tiếp tục chớp chớp mắt, “Không phải vậy chứ! Hôm nay tôi vừa ký hợp đồng xong, tôi không thể không đi.”



Cung Vũ Trạch thở một hơi dài, có thể do từ nhỏ đến lớn, quan tâm em gái của anh ta quá đà, cho nên, với quan tâm như này trở thành một thói quen, nay nhìn người con gái nài cùng tuổi với em gái, anh ta hiển nhiên luôn tính toán đến sự nguy hiểm của cô ta.



Cung Vũ Trạch đưa tay ra, có một số chuyện nói cũng không hiểu, “Hợp đồng đâu? Đưa cho tôi xem.”



“Tôi... không cầm a!” Hạ An Ninh lúc này mới phát hiện, sau khi ký hợp đồng, cô ta cũng không có lấy một phần.



Sắc mặt của Cung Vũ Trạch ngơ ngác mấy giây, người phụ nữ là người ngu dốt sao? Ký hợp đồng như nào, cô ta lại không cầm.



Hạ An Ninh lập tức tim như thắt lại, cô ta đã làm gì người đàn ông này sao? Tại sao anh ta lại cau mày với bộ dạng có chút hung dữ?



“Công ty nào! Lấy tên cho tôi!” Cung Vũ Trạch cắn môi, người thiếu nữ nào đã làm cho anh ta có chút lo lắng.



Hạ An Ninh với đôi mắt to chớp đi chớp lại, nghĩ rồi nghĩ, “Hình như là công ty người mẫu Mỹ Nghĩa.”



“Địa chỉ biết không?”



“Biết mà! Nhưng cụ thể thì tôi không biết, tôi chỉ biết ở con đường phố đó.” Hạ An Ninh cũng chỉ thông qua tiểu Tuệ giới thiệu, cho nên, cô ta mới yên tâm ký hợp đồng!




Hạ An Ninh nhào lên, lực cũng không phải nhỏ, bởi vì chân cô ta còn đạp một cái xuống ghế.



Trong nháy mắt, hai thân thể ôm chặt vào nhau, Hạ An Ninh ôm vào cổ của Cung Vũ Trạch, mà Cung Vũ Trạch ôm vào eo của cô ta, Cũng Vũ Trạch cứ nghĩ là mình sẽ đỡ kịp cô ta.



Nào ngờ anh ta đánh giá thấp lực xung kích của cô ta, anh ta lùi lại đằng sau hai bước, trực tiếp bị Hạ An Ninh đè anh ta xuống tấm thảm, hai cánh tay của anh ta đều đỡ cô ta, căn bản không có biện pháp nào ngăn cản được động tác ngã quỵ như vậy.



Thế là, hai người cứ như vậy chồng lên nhau trên mặt nền, trán của Hạ An Ninh đụng vào môi mềm mại của Cung Vũ Trạch.



Giường như môi của anh ta, hôn lên trán trắng nõn của cô ta.



Chứ đừng nhắc tới hai người còn ôm chặt nhau chung một chỗ, tình cảnh thân thể sát vào nhau không có khoảng cách.



Khuôn mặt đẹp của Hạ An Ninh bị cà vào đỏ đến nỗi muốn nổ tung, trên trán có chút ướt át, làm cho đầu cô ta hơi chút trống rỗng.



Cô ta ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc Cung Vũ Trạch cũng có chút thẫn thờ, một đôi mắt sâu nhìn cô ta.



Hai ánh mắt chạm nhau, một đôi mắt hoảng sợ, một đôi mắt nghi ngờ.



Mà Cung Vũ Trạch cũng không có tốt hơn chỗ nào, sau đầu của anh ta đập nhẹ xuống thảm nền nhà, sau lưng cũng bị đụng phát đau, mà trong vòng tay của anh ta, có thêm một người con gái hoàn hảo không có chỗ chê.



“Xin lỗi... xin lỗi...” Hạ An Ninh hốt hoảng muốn từ người anh ta đứng lên.



Khi thân người của cô ta rời khỏi thân người Cung Vũ Trạch, anh ta cũng vội vàng chống tay đứng lên, “Cô không thể cẩn thận hợn một chút à?



“Xin lỗi, mới vừa rồi làm tôi sợ hết hồn.”



“Làm sao? Ở trong mắt cô, tôi có bộ dạng làm người khác sợ sao?” Cung thiếu gia hiển nhiên không thích nghe những lời này.