Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 838 :

Ngày đăng: 16:31 30/04/20


“Alo! Hạ Vũ Ninh vội vàng nghe điện thoại



Cung Vũ Trạch lập tức nhíu mày: “Cô làm sao vậy?”



“Tôi... tôi đang chụp quần áo, thiếu gia anh có chuyện gì sao?” Nói đến đây giọng nói của Hạ An Ninh có chút vội vàng.



Cung Vũ Trạch lại nhíu mày: “Ai cho phép cô chạy đi chụp quần áo? Không phải chân cô đau sao?”



“Tôi không đau nữa rồi, có thể đi chụp được rồi.” Nói xong Hạ An Ninh cười.



“Đang chụp ở đâu?”



“Ở miếu Thái Cổ chụp ngoại cảnh, tôi chụp ảnh cổ trang!” Hạ An Ninh cười hihi nói.



Môi mỏng của Cung Vũ Trạch cong lên: “Phải chụp đến mấy giờ?”



“Vừa mới bắt đầu chụp ngoại cảnh, tôi có 6 bộ quần áo, có thể phải chụp đến bốn rưỡi chiều.”



“Đều chụp ở đó thôi sao?”



“Ừm, đều chụp ở đây. Thiếu gia, không nói chuyện với anh nữa, tôi phải đi chụp rồi, bọn họ đang giục tôi!” Nói xong đến đó Cung Vũ Ninh liền cúp điện thoại.



Cung Vũ Trạch buồn bực đặt điện thoại xuống, anh ấy đường dây nội bộ, gọi trợ lý Vương Thụy đến.



“Cung thiếu, cậu có gì dặn dò?”



“Cuộc họp buổi chiều của tôi chuyển sang ngày mai, buổi chiều tôi có việc phải đi ra ngoài.” Cung Vũ Trạch nói với trợ lý.




Hạ An Ninh đứng dậy rảo bước nhanh về phía Cung Vũ Trạch. Nhưng cô không hề hay biết vạt váy có chút dài, mà cô mặc không quen loại váy như thế này, cho nên cô vừa bước được vài bước liền dẫm phải vạt váy. Cô “A” lên một tiếng.



Vốn dĩ muốn chạy lại chào hỏi Cung Vũ Trạch một tiếng, cuối cùng lại có kết cục như vậy.



Cô lập tức bổ nhào về phía Cung Vũ Trạch, mà vừa hay lại ngã đúng vào lòng anh. Hai cánh tay mảnh khảnh của cô không khách khí mà ôm chặt lấy eo của anh.



Cánh tay rắn chắc của Cung Vũ Trạch theo bản năng ôm lấy cô, đề phòng cô bị ngã.



Lúc này khuôn mặt tươi cười của Hạ An Ninh lập tức đỏ ửng. Vốn dĩ khuôn mặt côkhông đánh phấn, nhưng lúc này dường như được dặm thêm một lớp phấn má hồng, kết hợp với bộ trang phục cổ trang, thực sự đẹp quá đi mất.



Cung Vũ Trạch cúi đầu nhìn mi tâm của cô có thêm một đóa hỏa liễm, cặp mày cong lá liễu được vẽ tỉ mỉ, có cảm giác giống như tiểu hồ ly thời cổ đại.



Cặp mắt đen của Cung Vũ Trạch hơi nheo lại, cảm giác trên người cô có một sức hút vô hình.



Hạ Anh Ninh vội vàng từ trong lòng anh lùi về sau một bước. Sau khi đứng vững, ánh mắt cô cũng không dám nhìn thẳng anh nữa.



“Anh... tại sao anh lại đến?” Hạ An Ninh xấu hổ hỏi.



“Tôi nghe nói phong cảnh ở đây không tồi cho nên muốn đến xem xem.” Ánh mắt Cung Vũ Trạch dừng ở trên khuôn mặt cô, anh không muốn cho cô biết anh vì muốn gặp cô mà đến.



“Đúng vậy, phong cảnh ở đây thực sự không tồi, tôi vẫn còn hai bộ nữa chưa chụp. Anh có thể chờ tôi chụp xong được không, tôi dẫn anh đi dạo một chút.”



“Ừm!” Cung Vũ Trạch nói xong liền bước đến chiếc ghế gỗ dài ngồi xuống::Tôi chờ cô.”



Vài thợ chụp ảnh bên cạnh đó nhất thời cảm thấy vô cùng áp lực. Người đàn ông này là ai? Là bạn trai của Hạ An Ninh sao? Nếu không tại sao lại ôn nhu với cô ấy đến vậy.”