Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 843 :

Ngày đăng: 16:31 30/04/20


Cho dù tâm tư Hạ An Ninh có đơn thuần hơn nữa cũng có thể cảm nhận thấy các tiểu thư quầy lễ tân dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, cô không khỏi trừng mắt nhìn, lại một lần nữa lễ phép hỏi,"Xin chào, xin hỏi tôi làm thế nào có thể lên tìm ngài Cung Vũ Trạch hay không?"



"Vị tiểu thư này, lẽ nào cô không biết quy tắc của những công ty lớn như chúng tôi sao? Cung tổng của chúng tôi ngày ngày bận rộn,lộ trình mỗi ngày sắp xếp rất chặt chẽ, cô cho rằng cô muốn gặp là có thể gặp được ngài ấy ngay sao?"



Hạ An Ninh cắn môi nói,"Nhưng mà, anh ta nói tôi có thể tìm anh ta."



"Có phải tối qua cô nằm mơ rồi không? Mơ thấy Cung tổng của chúng tôi gặp cô? Tiểu thư, hiện tại đã là ban ngày rồi, mơ ít đi được không?"



Một cô lễ tân không khách khí trả lời, bởi vì cô ta chính là một trong những người điên cuồng thầm mến Cung Vũ Trạch, cô ta mỗi ngày chỉ cần có thể đợi ở đại sảnh, nhìn thấy khuôn mặt Cung Vũ Trạch sẽ có thể vui vẻ cả ngày.



Hạ An Ninh đột nhiên nhớ tới, hình như Cung Vũ Trạch có nói qua, tới dưới lầu của công ty có thể gọi điện thoại cho hắn, vậy mà cô lại quên mất.



Cô cười cười,"Vậy tôi gọi điện thoại cho anh ta!"



Nói xong, cô lấy điện thoại ra, trước ánh mắt kinh ngạc của nhân viên lễ tân, gọi qua điện thoại của Cung Vũ Trạch.



"Alo!" Giọng nói nam trong sáng mê người vang lên.



"Tôi đến sảnh dưới lầu công ty anh rồi, tôi có thể lên gặp anh bằng cách nào đây?" Hạ An Ninh cười hỏi.



"Đến rồi sao? Được, tôi bảo lễ tân đưa cô lên." Nói xong, liền cúp máy.



Lúc Hạ An Ninh cúp máy, liền nghe thấy điện thoạiphía trước cô lễ tân reo lên, đúng cô gái nói cô nằm mơ giữa ban ngày, cô ta trừng lớn mắt, có chút kinh hãi nhận,"Alo, xin chào."



"Đưa cô gái ở đại sảnh tên Hạ An Ninh lên văn phòng tổng." Cuộc gọi này là do trợ lý của Cung Vũ Trạch gọi tới.




Sau khi Hạ An Ninh uống xong, cô đứng lên, chậm rãi bước tới bên cửa sổ, định chiêm ngưỡng cảnh vật ở vị trí cao, có lẽ cảnh đẹp đã thu hút được cô, cô vô tri vô giác tiến đến trước cửa sổ.



Cô chìa tay nhẹ nhàng đặt ở lan can, miệng nhỏ cả kinh có chút mấp máy.



Cung Vũ Trạch vừa ký xong, nâng mắt liền nhìn thấy cô đứng ở trước cửa sổ, lông mày của hắn lập tức nheo lại lo âu, hắn buông bút, bước nhanh tới.



Hạ An Ninh sau khi hướng về phương xa, cô dự định nhìn xuống dưới lầu, duỗi cái cổ nhỏ mảnh khảnh xuống, vừa nhìn, sắc mặt trắng bệch, dọa cô đột nhiên lùi về phía sau, nhưng cô không hề phát hiện Cung Vũ Trạch đã đứng ở sau từ bao giờ, điều này khiến cô vừa quay đầu đã dán cả gương mặt nhỏ lên lồng ngực hắn.



Hạ An Ninh vừa mới chạm vào, cơ thể cô đã bị bật ra, cô theo bản năng đưa tay ôm lấy eo hắn, khuôn mặt nhỏ càng chôn vùi chặt.



Cung Vũ Trạch có chút cứng người, nhìn người chủ động lao vào, lại chủ động ôm lấy hắn, hắn hạ mắt xuống, hai con ngươi sáng chói khóa cô lại.



Đầu óc Hạ An Ninh ong ong một mảng, trống rỗng, cô lập tức lùi về sau một bước, khuôn mặt tất thảy đều đỏ lên, ngẩng đầu nhìn hắn,"Xin... Xi lỗi, tôi không biết anh ở đằng sau."



Cung Vũ Trạch vẫn bình tĩnh nhìn cô,"Nếu sợ thì lần sau đừng có tới gần như vậy."



Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, ngay sau đó, trợ lý của Cung Vũ Trạch bưng hoa quả cùng ít bánh ngọt đem vào, còn đem cà phê đến cho hắn.



Hạ An Ninh ngồi trên sô pha, nhìn bánh ngọt làm khéo léo, không khỏi nuốt nước bọt, con gái đối với đồ ngọt đúng là không có một chút chống cự.



"Thử một chút đi." Cung Vũ Trạch lên tiếng.



Hạ An Ninh cầm thìa nhỏ múc bánh ngọt ăn, vừa ăn, vừa ngẩng đầu hỏi,"Ngày nào anh cũng bận sao?"