Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 894 :

Ngày đăng: 16:31 30/04/20


Bên cạnh Lam Phong là em gái anh ta Lam Doanh, Lam Doanh xinh đẹp ăn vận thời trang, cô bước tới nhìn thấy Cung Vũ Trạch, tình cảm ái mộ trong mắt dần dấy lên.



Lam Phong vừa ngồi xuống, bèn rầu rĩ nhìn Cung Vũ Trạch nói: "Con bé này nhất định đòi đi theo mình."



Cung Vũ Trạch đương nhiên không để bụng em gái của bạn thân, trong mắt anh Lam Doanh cũng giống như em gái mình vậy.



"Không sao." Cung Vũ Trạch mỉm cười, anh cũng có chút khó nói.



Anh và Lam Phong đều biết tình cảm của Lam Doanh đối với anh, chỉ có điều Cung Vũ Trạch vẫn luôn lảng tránh khiến Lam Doanh chưa có cơ hội để bày tỏ tình cảm, đương nhiên, Lam Phong cũng rất đau đầu, em gái thích bạn thân mình, làm anh trai, anh đương nhiên rất muốn chúc phúc cô.



Chỉ có điều anh biết rất rõ Cung Vũ Trạch không hề có ý gì với em gái mình, vì thế anh chỉ có thể là một người bàng quan.



"Anh Vũ Trạch, sao ở bữa tiệc hôm đó anh lại biến mất vậy? Em không tài nào tìm được anh."



"Anh có việc phải về trước." Cung Vũ Trạch trả lời.



Lam Doanh thất vọng chu môi hồng, hiếu kỳ hỏi tiếp: "Người con gái đi cùng anh hôm đó là tiểu thư nhà nào vậy? Sao em chưa gặp bao giờ?"



"Cô ấy là bạn gái anh." Cung Vũ Trạch trả lời thẳng thắn.



Điều này khiến Lam Phong cũng trở tay không kịp, nghe được tin này anh cũng vô cùng kinh ngạc: "Cậu có bạn gái rồi sao? Sao không nói cho mình biết một tiếng?"



Ánh mắt Lam Doanh cũng chứng tỏ cô không dám tin vào điều mình nghe được, cô gái có khí chất bình thường như vậy lại là bạn gái của anh? Sao có thể như vậy được?



Cô gái đó sao có thể xứng với Cung Vũ Trạch.



"Anh Vũ Trạch, sao không gạt em đấy chứ! Cô ta là bạn gái anh thật sao?"Lam Doanh không vui hỏi một câu.



Lâm Phong đành lên tiếng trách cứ: "Vũ Trạch đã nói như vậy rồi thì chính là như vậy, em hỏi nhiều thế làm gì?"



Lam Doanh lập tức phồng má nói: "Em từng gặp cô gái đó! Em cảm thấy cô ta không xứng với anh Vũ Trạch."



Cung Vũ Trạch sắc mặt sa sầm, ánh mắt không vui, anh bình tĩnh nói: "Trên thế giới này, người sinh ra đã không phân biệt sang hèn, cũng không có kiểu ai không xứng với ai."
"Nói thực là mình cũng có chút hứng thú với cô ta." Lam Doanh cười nhạt, cô rất muốn xem cô gái hớp hồn Cung Vũ Trạch rốt cuộc có ba đầu sáu tay thế nào.



"Nếu như cậu muốn biết thì mình sẽ hỏi ngay cho cậu."



"Tuyệt! Hỏi đi!" Lam Doanh thực sự muốn biết.



Hạ An Ninh ở nhà đợi mẹ về, cô gọi điện thoại, nghe nói bà đang ở trên đường liền an tâm hơn.



Bây giờ mọi việc đã được giải quyết, mẹ cô cũng không cần phải lo sợ nữa.



Đúng lúc này, điện thoại của cô đổ chuông, cô cầm lên xem, là Cung Vũ Trạch gọi tới, cô mỉm cười nghe điện thoại: "Alo!"



"Mẹ em ra viện chưa?" Đầu bên kia, Cung Vũ Trạch quan tâm hỏi.



"Vâng, đã ra viện rồi."



"Buổi sáng không phải đã bảo em gọi điện cho anh sao? Sao không gọi?"



"Em nghĩ anh đang nghỉ nên không gọi, anh đang ở đâu? Ở nhà sao?"



"Anh đang ở ngoài với bạn, tối sẽ qua nhà em."



"Anh muốn qua nhà em?" Hạ An Ninh vui mừng.



Cung Vũ Trạch ngẫm nghĩ rồi nói: "Thôi, tối em cùng anh đi ăn tối, em vẫn chưa muốn gặp mẹ em."



Vì anh thực sự không thích người mẹ này của cô.



Hạ An Ninh cũng không trách anh, cô đồng ý: "Vâng, vậy tối gặp lại!"



"Đã đưa tiền cho mẹ em trả nợ chưa?"