Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 896 :
Ngày đăng: 16:31 30/04/20
Tối nay, ăn xong bữa tối Cung Vũ Trạch lại đưa cô về, vì anh tôn trọng cô, yêu một người con gái không phải nóng vội chiếm được cô mà là phải khiến cô cam tâm tình nguyện yêu mình, có được tình yêu trọn vẹn, sẽ khiến tình cảm càng trở nên bền vững.
Cung Vũ Trạch không phải là người đa tình, nếu anh muốn có đàn bà, bên cạnh anh sớm đã có vô số, anh là người rất cố chấp và mong chờ tình cảm.
Anh hi vọng tình cảm này của mình có thể bền vững lâu dài, anh sẽ không làm bất cứ việc gì có thể gây tổn thương cho Hạ An Ninh.
Khoảng chín giờ, đèn đường khu dân cư lờ mờ, xe của Cung Vũ Trạch dừng trong bóng tối, trên xe, khu vực điều khiển rất hiện đại, tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, phản chiếu lên thân hình cao lớn của Cung Vũ Trạch khiến anh càng trở nên thần bí trong ánh sáng lờ mờ.
Trái tim Hạ An Ninh vô cùng xao xuyến, cô mỉm cười: "Chúc ngủ ngon, trên đường trở về anh nhớ lái xe cẩn thận."
"Ừ!" Ngủ sớm nhé, đừng thức đêm."
"Em biết rồi." Hạ An Ninh mỉm cười vẫy tay.
"Anh sẽ nhìn em lên lầu." Cung Vũ Trạch chưa rời đi.
Hạ An Ninh nghe vậy trong lòng cảm thấy rất ấm áp, Cung Vũ Trạch vô cùng bảo vệ cô khiến cô có cảm giác an toàn.
Cô quay người, bịn rịn bước tới chỗ cầu thang, cô vẫy tay mỉm cười rạng rỡ sau đó mới đi lên.
Cung Vũ Trạch cũng rất vui, lần nào tiễn cô xong anh cũng cảm thấy tâm trạng thư thái, tới cảm giác mệt mỏi trong công việc cũng tan biến.
Hạ An Ninh về tới nhà, Hạ Thục Hoa thấy cô về cũng rất vui. Nếu con gái bà giữ vững bản tính, sẽ khiến đàn ông càng trân trọng cô hơn.
Khi còn trẻ, Hạ Thục Hoa quá dễ dãi, khiến cho sau này bà phải lưu lạc ở những chốn ăn chơi, cuối cùng tới chính bản thân mình cũng cho rằng mình không có tư cách được yêu.
Suy cho cùng Hạ An Ninh không phải con ruột bà nên tính cách của cô chắc chắn cũng không giống bà, cô ấy chắc giống với người mẹ nhảy sông tự tử của mình! Mặc dù chỉ gặp một lần nhưng đó chắc chắn là một cô gái khuê các.
Vì thế Hạ Thục Hoa vẫn luôn nghĩ, có khi nào Hạ An Ninh là tiểu thư của một gia đình quyền quý không?
Hạ Thục Hoa cũng từng hối hận vì trước đây không có tiền đã bán mất miếng ngọc bội của Hạ An Ninh đi, nếu không cũng có thể tìm được chút manh mối từ miếng ngọc bội đó để giúp cô tìm được thân thế của mình.
"Nhìn trông rất có tiền, lại đẹp trai, cháu đúng là có phúc."
Hạ An Ninh cũgn cảm thấy mình rất có phúc, có thể gặp được anh là phúc phận mấy đời của cô.
Trả lại túi cho mẹ xong cô liền ra khỏi nhà, tới công ty sớm để hóa trang, cô rất nghiêm túc trong công việc.
Một rưỡi, Hạ An Ninh hóa trang xong, đang chụp hình cảnh trong nhà, studio là một nơi rất đơn giản, hoàn toàn dựa vào ngoại hình của người mẫu và xử lý hậu kỳ.
Nhan sắc của Hạ An Ninh cũng giúp những người xử lý hình ảnh bớt đi không ít việc, vì cô thực sự không cần phải chỉnh sửa quá nhiều.
Trước cửa công ty, một chiếc Ferrari màu đỏ đang đậu, một cô gái đeo kính râm bước xuống từ trong xe, cô không phải ai khác, chính là Lam Doanh.
Cô ngẩng đầu nhìn văn phòng làm việc đơn giản không còn có thể đơn giản hơn này, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt.
Xem ra cái cô Hạ An Ninh này còn nghèo nàn hơn cô tưởng tượng, lại làm việc ở một nơi như thế này.
Lẽ nào Cung Vũ Trạch không thích cô ta? Nếu không sao lại để cô ta đi làm chứ?
Cô hi vọng là kết quả này, đàn ông thường thích cảm giác mới mẻ, chơi chán rồi sẽ vứt bỏ.
Có điều, Lam Doanh vẫn muốn hiểu thêm về Hạ An Ninh, vì Cung Vũ Trạch rất quan tâm tới cô ta.
"Chào tiểu thư, cho hỏi cô tới xin việc sao vậy?" Nhân viên lễ tân hỏi.
"Không, tôi tới tìm người."
"Cho hỏi cô muốn tìm ai?”
"Tôi tìm Hạ An Ninh."