Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 921 :

Ngày đăng: 16:32 30/04/20


Ánh mắt Hạ An Ninh bỗng ngẩn ngơ, trời sinh một đôi, 4 chữ này dường như xa vời quá.



“Mẹ, mẹ đừng hỏi tại sao mà bọn con chia tay nữa có được không? Tóm lại là bọn con có lý do của mình, chia tay thì cũng chia tay rồi, con muốn đưa mẹ rời khỏi nơi này đi tới sinh sống ở chỗ khác, chúng ta bắt đầu lại từ đầu.”



Hạ Thục Hoa nhìn con gái chằm chằm, tức đến nỗi không biết nói gì.



Hạ An Ninh ăn sáng xong rồi đi ra ngoài, cô đi tới chỗ gần đó gửi chuyển phát nhanh những món quà mà Cung Vũ Trạch đã tặng cô cùng một bức thư viết cô vô cùng cảm kích anh và kế hoạch trả 200 vạn kia, tóm lại cô tính toán rõ ràng mọi cái giữa mình và anh.



Khi Hạ An Ninh đi về nhà thì nhìn thấy một chiếc xe sang đang đỗ ở nó, cô liền ngẩn ra, khu cô ở vốn dĩ chẳng có ai đi được chiếc xe đáng giá hàng chục triệu đó, cô thầm nghĩ lẽ nào là Cung Vũ Trạch sao?



Đúng lúc đó có một người bước từ ghế lái xuống, cô nhận ra đó là Hà Vĩnh quản gia của Cung Vũ Trạch, ông cũng nhìn thấy Hạ An Ninh.



Hạ An Ninh cứng đầu bước về phía ông, lễ phép gọi: “Chú Hà! Sao chú lại tới đây?”



“Hạ tiểu thư, tôi mạo muội tới tìm cô là vì chuyện giữa cô và hiếu gia, hai người đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hà Vĩnh bình tĩnh hỏi.



“Chúng cháu... chúng cháu chia tay rồi ạ.” Hạ An Ninh không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén của Hà Vĩnh đang nhìn cô.



Hà Vĩnh chau màu nói: “Là cô chia tay trước sao?”



“Đúng vậy!” Hạ An Ninh gật gật đầu.



“Lẽ nào do thiếu gia của chúng tôi có chỗ nào chưa tốt sao?”



“Không phải... anh ấy rất tốt, là lỗi của cháu.” Hạ An Ninh không tài nào đứng trước mặt Hà Vĩnh nói dối được.




Cung Vũ Trạch vặn nước xả từ trên đầu xuống, nước lạnh vào đầu thu lạnh thấu xương nhưng anh chẳng hề có ý định chuyển sang nước nóng, cứ để dòng nước lạnh xối thẳng vào đầu anh vốn dĩ đã đau buốt.



Đây là tự ngược.



Cung Vũ Trạch tắm xong đầu óc cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều nhưng thân xác anh càng lúc càng thấy nặng nề, anh khoác chiếc áo choàng đi ra, Hà Vĩnh đã ngồi trên sô pha chờ anh.



“Chú Hà, sao chú lại tới đây?” Cũng vũ Trạch quay sang nhìn ông.



“Tôi tới tìm Hạ tiểu thư và cũng hiểu rõ tình hình rồi, thiếu gia à, cậu đừng quá đau lòng, đây là con đường mà một người đàn ông phải đi để trưởng thành, cậu đừng quá coi trọng.”



“Cô ấy nói sao?” Cung Vũ Trạch ôm đầu, hàng mi dài che lấp sự thất vọng trong lòng.



“Cô ấy nói thích mối tình đầu của mình, quyết định từ bỏ tình cảm giữa hai người, tôi nghĩ cậu nên tôn trọng quyết định của cô ấy.”



“Vậy tình cảm của hai chúng tôi thì sao? Sao cô ta nói từ bỏ là từ bỏ luôn được? Sao cô ta có thể tuỳ tiện trêu đùa tình cảm của tôi chứ?” Ánh mắt Cung Vũ Trạch loé lên nỗi thống khổ, tay bóp chặt lại thành nắm đấm.



Hà Vĩnh bất lực nhìn anh, rõ ràng thiếu gia đã lún quá sâu vào mối tình này, còn cách làm của Hạ An Ninh đã làm tổn thương cậu triệt để.



“Thiếu gia, vậy cậu định làm thế nào?” Hà Vĩnh muốn hiểu rõ ý của anh. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]



Cung Vũ Trạch khẽ ngước đầu lên: “Tôi không biết... tôi hy vọng còn có thể níu kéo được cô ấy, chú Hà... cháu thật sự rất yêu cô ấy.”



Đây là câu nói vô cùng thật lòng của Cung Vũ Trạch, Hà Vĩnh nhìn cậu mà cũng thấy thương xót: “Tôi sẽ không ngăn cản cậu, nhưng nếu Hạ tiểu thư đã có lựa chọn thì cậu cũng không cần phải quá cố chấp.