Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 925 :
Ngày đăng: 16:32 30/04/20
“Hạ An Ninh, về đây thăm tôi.” Cung Vũ Trạch bá đạo ra lệnh ở đầu dây bên kia.
Hạ An Ninh cũng muốn về thăm anh ta, nhưng, trong lòng cô đang giằng xé dữ dội, rõ ràng đẩy anh ra, tại sao còn đến gần?
Nếu như vậy, vậy trước kia những gì cô từng làm, là vô ích sao?
Lam Doanh không phải ở đó sao?
Hạ An Ninh hít một hơi thở sâu nói, “Anh bệnh nặng không? Nếu không nặng, tôi...”
“Rất nghiêm trọng, nếu cô không đến, có thể tôi sẽ chết.” Giọng điệu của Cung Vũ Trạch bộc lộ cơn tức giận.
Hạ An Ninh biết rõ anh đang nói dối, thực chất anh ta chỉ muốn dụ cô tới chỗ anh, nhưng trong lòng cô lại không nhịn được lo lắng, anh bị bệnh rất nghiêm trọng sao?
“Tôi...” Hạ An Ninh cắn môi, và ngay lúc này, bên cạnh cô, đột nhiên có chiếc xe lao tới, tiếng còi khiến cô giật mình.
Cô quay đầu, nhìn cửa xe vặn xuống, Lam Doanh cởi kính đen, một đôi mắt xinh đẹp ngạc nhiên và cảnh cáo cô, lúc nãy cô vừa chạy xe ra, đi ven theo con đường này, đáng lẽ cũng lái vu vơ, không ngờ, nhìn thấy hình dáng của Hạ An Ninh.
Con đường này cũng chả có người nào đi, thân hình của Hạ An Ninh thật sự có chút đẹp đẽ, cho nên, Lam Doanh thoạt nhìn đã nhận ra cô.
Và khi cô chạy tới, cô ấy đang gọi điện, Lam Doanh vừa đoán liền biết cô ấy gọi điện cho Cung Vũ Trạch, có phải cô ấy muốn lén lút tới gặp anh không?
Cung Vũ Trạch rất tức giận, tức đến nỗi toàn thân run rẩy, sự vô tình của Hạ An Ninh, vượt xa trí tưởng tượng của anh, điều này càng khiến anh nghĩ đến, tất cả những gì trước kia họ bên nhau, đều là sự lừa gạt, ngay cả nụ cười của cô cũng là giả, tấm lòng của cô cũng là giả, tất cả mọi thứ của cô đều là giả.
Chỉ có giả thôi, cô mới có thể nói quên là quên, nói bỏ cuộc thì bỏ cuộc.
Có thể từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc, cô đều lừa dối anh, trong lòng cô luôn nhớ về mối tình đầu, một bên dựa dẫm anh, trước mặt anh tỏ vẻ đồng ý làm bạn gái của anh, cô đang làm gì vậy? Đang chơi đùa tình cảm của anh sao?
“Chú Hà! Chú cho người đến nhà cô ấy trông chừng, tối nay tôi phải gặp cô ấy một lần, tôi phải hỏi thẳng mặt, sao cô ấy lại nhẫn tâm đến như vậy.” Cung Vũ Trạch nắm chặt bàn tay, anh phải đích thân gặp cô.
“Làm chi cho khổ vậy! Một người con gái không yêu cậu, thì cậu cho cô ta rời khỏi đi!” Hà Vĩnh không hy vọng Cung Vũ Trạch vướng víu với Hạ An Ninh, huống chi, về phương diện thân phận của Hạ An Ninh, đích thực không xứng đôi với anh, khi họ vừa bắt đầu, ông đã không ủng hộ.
Cho nên, lần này ông cũng sẽ không tác hợp cho Cung Vũ Trạch và Hạ An Ninh, chia tay thì chia tay!
Cung Vũ Trạch cười lạnh một tiếng, “Cho cô ấy rời khỏi cũng được, nhưng những gì cô ấy nợ tôi, tôi phải tính kĩ với cô ấy.”
Hà Vĩnh sững sờ, thiếu gia tự nhiên so đo như vậy, ông thở một hơi, “Vâng! Tôi sẽ cho người giám sát chặt Hạ tiểu thư, đợi cậu ngủ dậy, mới đi tìm cô ta!”
“Uhm!” Cung Vũ Trạch nghe sự sắp xếp như vậy, anh mới định ngủ trước, vì anh quá mệt mỏi.
Hạ An Ninh ở một trạm xe buýt, nhìn hai cuộc điện thoại anh gọi tới, trong lòng cô như lửa đốt, nghĩ đến chiếc điện thoại của anh tặng, cô cười cay đắng, tìm cơ hội gửi bưu chính đến cho anh vậy!