Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 935 :
Ngày đăng: 16:32 30/04/20
Hạ An Ninh ở đầu bên này cũng đỏ mặt nói: "Đúng vậy, phu nhân, là tôi đây, xin lỗi, đã làm phiền bà rồi."
"Không sao, tôi còn đang nghĩ không biết có thể gặp lại cô không."
"Tôi... Hiện giờ tôi đang thất nghiệp, tôi muốn tìm việc... Không biết bà có thể cho tôi một cơ hội nào để làm việc không?" Hạ An Ninh có chút ngập ngừng nhờ người ta.
"Tất nhiên là có việc hợp với mấy cô gái trẻ tuổi như cô rồi. Như vậy đi, nửa tiếng nữa tôi sẽ báo lại với cô, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm một việc làm có mức lương không tệ cho cô."
"Được! Phu nhân, cảm ơn bà!" Hạ An Ninh cảm kích nói.
"Đừng khách sáo." Tống phu nhân cúp máy.
Hạ An Ninh thở một hơi, làm quen với người ở tầng lớp thượng lưu, cô vẫn có chút áp lực.
Nửa tiếng sau, Tống phu nhân gọi điện lại, bà đã tìm được việc cho Hạ An Ninh, là nhân viên lễ tân của buổi tiệc từ thiện, công việc này rất nhẹ nhàng, tiền lương cũng ổn, hơn nữa, khí chất và tướng mạo của Hạ An Ninh rất phù hợp.
Hạ An Ninh nghe xog liền cười đồng ý, hiện giờ cô không thể kén chọn, những công việc kỹ thuật cô chẳng hề có kinh nghiệm, tuy nhiên học khoa tiếng Anh nhưng vẫn chưa có bằng tốt nghiệp, rất khó có thể tìm được một công việc hợp ý, có thể tìm được việc như vậy là cô đã vui lắm rồi, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng.
"Sáng sớm ngày mai cô tới nhận việc đi! Tôi đã dặn người ở đó rồi, sẽ nhận cô làm thôi, sau này cô có thể ở đó làm việc luôn, lương và đãi ngộ cũng rất tốt."
"Cảm ơn Tống phu nhân, thực sự rất cảm ơn bà."
Hạ An Ninh vẫn luôn nhìn về phía màn hình, lúc này, khi cô nhìn thấy miếng ngọc bội đó, thiếu chút nữa thốt ra tiếng, tim cô như nhảy vọt lên tận cổ, cô vội che miệng lại, không cho mình hưng phấn và hét lên.
Đó chính là miếng ngọc bội cùng đôi với miếng ngọc lại của mẹ, hình dáng và điêu khắc ở giữa miếng ngọc đó giống hệt nhau, nước mắt của Hạ An Ninh cứ thế mà trào ra ngoài.
Mừng đến phát khóc, khi cô muốn từ bỏ, cuối cùng, tin tức về người nhà cô cũng đã xuất hiện rồi, người nhà cô đang ở nước ngoài ư?
Người quyên tặng này là ai?
Mà cuộc cạnh tranh đấu giá ở dưới ngày càng kịch liệt hơn, đặc biệt là khi đến miếng ngọc bội đó, dường như đó là điểm nhấn duy nhất, bởi tất cả mọi người đều biết đó là một miếng ngọc có giá trị tiềm tàng.
Hơi thở của Hạ An Ninh khó mà bình thường trở lại, cô vấn luôn nén lại nước mắt, cuối cùng, là một bà lão đã lấy được miếng ngọc đó, lúc bà nâng nó xuống đài, Hạ An Ninh thực sự rất muốn qua ngắm nghía sờ soạng một chút, thế nhưng cô biết rằng, đó là điều không thể.
Thế nhưng, dù cho thế nào đi chăng nữa, cô chắc chắn phải nghĩ cách để biết được tên tuổi người quyên tặng này.
Hạ An Ninh chạy vào nhà vệ sinh, cô soi lại bản thân trong gương, khóe miệng vẫn đang khẽ run lên, cô thật sự rất vui.
Bởi cô không muốn cô độc một mình nữa, cô muốn tìm người nhà, muốn biết thân thế thực sự của mình.
Hạ An Ninh lại chạy vào hậu đài, cô tìm vị quản lý kia hỏi, nhưng người đó nói phải bảo mật, Hạ An Ninh chỉ đành hậm hực ra ngoài, cô nghĩ, tìm ai để nghe ngóng đây?