Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 954 :
Ngày đăng: 16:32 30/04/20
Ngày thứ ba, Quý Thiên Tứ và Quý An Ninh chuyển vào biệt thự, ngôi biệt thự này rất lớn, phòng của Quý Thiên Tứ và Quý An Ninh cũng phải phân tầng, phòng ngủ, phòng sách của Quý Thiên Tứ được đặt ở lầu hai, mà mọi thứ của Quý An Ninh đều ở tầng ba, Quý Thiên Tứ không bao giờ chủ động quấy rầy tới đời sống cá nhân của cô.
Hắn biết rằng, trước khi Quý An Ninh chưa hoàn toàn quên đi Cung Vũ Trạch, cho dù một chút tình cảm của hắn lộ ra cũng khiến cho Quý An Ninh cảm thấy áp lực, vì vậy, hắn không biểu hiện ra điều gì.
Càng không muốn nói ra giao phó của Quý lão gia trước khi qua đời kể với cô.
Trong lòng Quý An Ninh, Quý Thiên Tứ chính là anh cô, mặc dù không có quan hệ huyết thống, nhưng từ lâu đã trở thành anh trưởng trong mắt của cô.
Thay đổi cơ cấu là một việc rất bận rộn, cả ngày Quý Thiên Tứ gần như đều xử lý công việc của công ty, bởi vì công việc còn chưa được ổn định, Quý An Ninh tạm thời được hắn sắp xếp nghỉ ngơi tại nhà, chờ hắn xử lý tốt rồi, sẽ lại đưa cô bước vào tập đoàn Quý Thị tìm hiểu sự tình bên này.
Quý An Ninh sáng sớm đã rời giường, nghe thấy người giúp việc đang làm bữa sáng dưới lầu, rèm cửa sổ tự động mở ra, ban công của Quý An Ninh đối diện với hướng biệt thự của Cung Vũ Trạch, ánh mắt của cô dán lại biệt thự bên kia, cô luôn có một loại áp lực đến từ tâm trí của chính mình.
Mặc dù cô biết rằng, hắn đang ở nước ngoài, không hề ở trong nước, nhưng mà, nhìn thấy ngôi biệt thự đó, cô sẽ nhớ lại toàn bộ những kí ức khi xưa cùng hắn ở một chỗ, hồi ức rõ ràng như mới hôm qua, mặc ý nổi lên trong lòng cô.
Quý An Ninh chống cằm, nhìn qua ngôi biệt thự của Cung Vũ Trạch, sau đó, liền xuống lầu ăn bữa sáng.
Mà cô không hề hay biết phía trước cửa sổ phòng ngủ tại biệt thự của Cung Vũ Trạch, một thân ảnh thon dài đang đứng ở đó, mắt hướng cảnh vật nơi xa, Cung Vũ Trạch không nghĩ tới, Quý Thiên Tứ lại chuyển cơ quan đầu não tới đây, điều đó có nghĩa là, anh ta sẽ sinh sống lâu dài ở đây với cô ấy.
Cung Vũ Trạch híp mắt, đáy mắt lóe lên một tia thờ ơ, lộ ra cảm xúc khó đoán.
"Oẳng..." dưới lầu, chú chó kêu lên một tiếng, ánh mắt của hắn lập tức dừng ở sân trong, chỉ thấy cửa chính mở ra, bóng dáng của Tiểu Kha lao như thiêu thân tới.
Biểu cảm như vậy của nó, khiến cho người bên cạnh tay đút túi chờ đợi, có chút kinh ngạc nhìn nó.
Nhìn hướng Tiểu Kha vểnh tai lên, giống như bốn phía có gì đó khiến nó cảm thấy hứng thú, lẽ nào gần đây còn có một con chó cái sao?
Tiểu Kha đã phối giống mấy lần rồi, tính ra, dường như hiện tại là thời kì phát tình của nó.
Cung Vũ Trạch có chút nhức đầu, hắn không hề hi vọng nhìn Tiểu Kha làm ra việc không mấy lịch sự như vậy ở bên đường với một con chó khác, nếu thế thì chủ nhân là hắn thật chẳng còn chút mặt mũi.
Đang nghĩ, Cung Vũ Trạch liền thấy Tiểu Kha cử động, nhận định được phương hướng mà nó muốn đi, vừa ngửi vừa đi về phía trước.
"Tiểu Kha, mày đi đâu vậy? Đừng chạy lung tung, quay lại." Cung Vũ Trạch cho rằng nó muốn tìm một con chó cái, vì vậy, hắn không muốn đi cùng, chỉ còn cách gọi nó quay lại.
"Tiểu Kha!" Giọng nói của Cung Vũ Trạch nói ra giống như một người cha nghiêm khắc.
Nhưng mà, Tiểu Kha lại không hề để ý, tiếp tục dùng mũi ngửi không khí, sau đó lại đi một đoạn về phía trước, phân biệt phương hướng.
Cung Vũ Trạch lập tức có chút giận dữ, chân dài không khỏi từ phía sau bước tới, một bên muốn ngăn cản sự láu lỉnh của Tiểu Kha,"Tiểu Kha, chúng ta về nhà đi! Đừng đi về phía trước nữa."
Nhưng mà, Tiểu Kha không sợ uy hiếp, ngược lại càng kiên định đi tới, bởi vì, nó càng tới gần, càng ngửi thấy mùi hương quen thuộc, không khỏi rưng rức kêu mấy tiếng, rất hưng phấn. Phía sau, sắc mặt Cung Vũ Trạch có chút hổ thẹn, dù gì thì hắn cũng không muốn Tiểu Kha ở cùng với một con chó khác.