Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 963 :

Ngày đăng: 16:32 30/04/20


Quý An Ninh cứ thế đứng trên ban công nhìn về phia biệt thự của Cung Vũ Trạch. Đột nhiên ánh đèn trong phòng ngủ của anh sáng lên. Ánh mắt của cô cũng sáng lên theo.



Anh ấy về rồi ư?



Anh ấy về một mình hay đem theo Lam Doanh về cùng? Quý An Ninh đoán, không, Cung Vũ Trạch không phải là người như thế.



Cô nghĩ tới lần trước ở nước ngoài, cô gái xinh đẹp ở bên anh xinh đẹp hơn Lam Doanh rất nhiều, khi chất lại cao quý. Cung Vũ Trạch với cô ấy mới xứng đôi, chứ Lam Doanh sao xứng với anh.



Khi Quý An Ninh nhìn về phía phòng ngủ của Cung Vũ Trạch, cô không biết rằng, trong ánh đèn đó, bên rèm cửa cũng có một người đang nhìn về phía cô.



Chỉ là khoảng cách quá lớn, họ không nhìn thấy nhau mà chỉ nhìn từ xa. Một cặp tình nhân trước đây, giờ chỉ còn những tiếng thở than.



Quý An Ninh không biết mình ngủ lúc nào. Cô ngủ rất không yên giấc. Trong giấc mơ, cô tiếp tục mơ thấy mình bước ra khỏi Cung Vũ Trạch, cô khóc thút thít trong giấc mơ.



Tỉnh dậy



Trời đã sáng, Quý An Ninh ngồi trên giường ngẩn ngơ một lúc. Cô nghĩ không thể tiếp tục như thế này. Cô cần phải chỉnh trang một tý rồi tới công ty cùng anh trai.



Sau khi tắm giặt xong, cô thay một bộ quần áo công sở màu xám, mái tóc dài buộc lên phía sau, trang điểm nhẹ, giống như nhân viên công sở.



Cô xuống dưới, Quý Thiên Tứ cũng vừa tới tỉnh giấc, ngồi trên sô-pha đọc báo. Nhìn thấy cô xuống, lại giống như định ra ngoài, anh cười, “Sao thế, hôm nay định đi ra ngoài hả?’



“Anh, em muốn đến công ty anh. Từ ngày hôm nay em sẽ đi làm” Quý An Ninh nói.




Với tất cả mọi người, chỉ trong vòng một tuần vị trí của Quý An Ninh trong cô ty đã thay đổi. Mọi người vốn cho rằng cô ấy yếu đuối dễ sai khiến. Thế nhưng bây giờ cô gái trẻ trung xinh đẹp này có một khí chất khiến họ thấy không dễ bắt nạt.



Trong 1 tuần đó, Quý Thiên Tứ chỉ dùng đường dây nội bộ gọi cho cô. Quý An Ninh không cho phép anh xuống gặp cô. Cô có thể xử lý mọi việc được.



Hai ngày cuối tuần đã tới. Quý An Ninh đã đi làm cả tuần, dự định nghỉ ngơi hai ngày. Mỗi ngày làm việc đều là đi sớm về khuya. Cứ làm như thế, cô cũng không còn thời gian nhớ tới Cung Vũ Trạch.



Sáng ngày thứ 7, Quý An Ninh vẫn dậy sớm như mọi ngày. Cô ngồi ở văn phòng nhiều quá nên việc tập thể dục bị dừng lại. Sáng nay, cô dự định ra ngoài chạy b. Cô thay một bộ áo thể thao màu xanh nhạt, buộc tóc ra sau rồi ra ngoài chạy bộ.



Cô lựa chọn một tuyến đường dẫn tới quảng trường gần đó. Ở đó có một đường chạy, là nơi tập luyện tốt nhất.



Quý An Ninh hít thở không khí trong lành, chạy chậm rãi trong ánh nắng bình mình. Cảm giác đó thật tuyệt, tâm trạng thật thoải mái.



Quý An Ninh chạy khoảng hơn 20 phút. Sua khi chạy xong, cô thấy một đoạn đường đang nổ rộ hoa giấy nên chạy tới đó. Cứ thế chạy, cô đột nhiên nhận ra con đường này dẫn về phía biệt thự của Cung Vũ Trạch,



Cô đột nhiên dừng bước, cô thực sự không muốn chạy về phía đó.



Quý An Ninh dừng bước giữa đường, khó lựa chọn tiếp tục chạy trên con đường hoa giấy đó hay quay về.



Cô mất mấy giây để quyết định. Đột nhiên cô nghe thấy tiếng cho sủa. Cô giật mình, chẳng lẽ là Tiểu Kha? LẼ nào Cung Vũ Trạch đang ở gần đó.



Quý An Ninh có một chút bấn loạn. Cô quay người định chạy lại con đường cũ. Lúc đó cô phát hiện tiếng chó sủa phát ra từ phía cô chạy tới khi nãy. Hơn nữa, tiếng cho sủa không giống như của Tiểu Kha. Tiếng sủa càng ngày càng đanh hơn, giống như tiếng chó định cắn ai đó.