Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 985 :
Ngày đăng: 16:32 30/04/20
Quý An Ninh đi vào phòng, thấy người đàn ông đó cầm điện thoại ngồi trên ghế sofa, cô nhìn nhìn chiếc giường, tấm trải giường màu trắng hình trái tim, khiến trong đầu cô tràn đầy suy nghĩ nóng bỏng, cô đảo nhìn một vòng, ngồi bên ghế sofa, Cung Vũ Trạch ngủ sẽ rất khó chịu, cô thì vừa vặn nằm ngủ được một đêm.
“Em ngủ ghế sofa cho!” Cô chỉ chỉ chiếc ghế sofa nói.
Đôi mày kiếm của Cung Vũ Trạch nhíu lại, “Tại sao em phải ngủ trên ghế?”
Quý An Ninh chớp chớp mắt, chỉ chiếc giường bên cạnh, “Em ngủ trên giường.”
Cung Vũ Trạch cảm thấy hơi mắc cười, ngồi tựa vào ghế một tư thế thoải mái, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt bên vầng trán, một đôi mắt nhìn chặt cô, “Trên đời này làm gì có chuyện đàn ông ngủ giường, đàn bà ngủ ghế kia chứ?”
“Nhưng mà... nhưng mà chiếc ghế sofa nhỏ thế kia, chắc chắn anh ngủ không được thoải mái!” Quý An Ninh hỏi ngược.
Cung Vũ Trạch lại một lần nữa bị chọc cười, anh trái phải lên xuống nhìn ngó kích thước của chiếc ghế sofa, anh đồng tình, “Đúng vậy, chỗ đó thực sự anh không thể nào nằm ngủ được.”
“Nhưng em ngủ được! Cho nên, em không cảm thấy khó chịu đâu, em ngủ ghế sofa.” Quý An Ninh dứt khoác nói.
Cung Vũ Trạch lắc lắc đầu, “Không được, tôi Cung Vũ Trạch chưa bao giờ có thói quen cho đàn bà con gái ngủ ghế sofa.”
Quý An Ninh bất chợt nhìn anh hỏi, “Vậy thì phải làm sao?”
“Đương nhiên là ngủ cùng một chiếc giường rồi.” Cung Vũ Trạch chỉ chiếc giường đôi to lớn bên cạnh.
Trái tim của Quý An Ninh bỗng dưng thắt chặt, cô căng thẳng nuốt ngụm nước miếng, “Cùng... cùng nhau ngủ sao?”
Cung Vũ Trạch nghe tiếng kéo cửa chặt lại phía sau, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười nhẹ nhàng, những tưởng ba năm vừa qua, cô sẽ có sự thay đổi.
Nhưng phản ứng đêm nay của cô, khờ khạo lại pha chút đáng yêu, xem ra, trong lòng cô đối với chuyện trai gái vẫn ở trong tình trạng dễ xấu hổ như hồi trước.
Nghĩ đến điều này, tâm trạng của Cung Vũ Trạch đột nhiên tốt lên thấy rõ.
Quý An Ninh tắm xong bước ra, tóc dài của cô bị làn sương làm ướt, cô rũ xuống chuẩn bị sấy khô tí, lúc này, người con gái đang mặc bộ đồ tắm màu trắng, tóc dài hơi gợn sóng vuốt để trước ngực, sau gáy, là khuôn mặt nhỏ xin xắn, trắng trẻo như ngọc, mi mắt thanh tú sạch sẽ, giống như con hồ ly trong rừng sâu thời cổ đại, lan tỏa hơi thở mê hoặc lòng người.
Lúc này Cung Vũ Trạch đang quay lưng về phía lan can, hai tay tự nhiên nắm lên thành lan can, một đôi mắt đen láy đánh giá người con gái đang đi qua đi lại trước kia, trái tim và thân thể, bị kích thích lợi hại.
Anh cũng không phải là người đàn ông có suy nghĩ non nớt thuần khiết về tình cảm như ba năm trước nữa, anh đã hai mươi bảy tuổi rồi, anh muốn nhiều hơn thế, và tham lam hơn nữa.
Quý An Ninh nắm chặt bộ đồ tắm đến bên cạnh Cung Vũ Trạch, bị ánh mắt của anh ta nhìn đến đỏ bừng, cô vuốt tóc bị thổi bay tứ tung về phía mang tai, lộ ra chiếc tai nhỏ nhắn xinh xắn cực kì.
Cung Vũ Trạch nhìn ngắm vẻ đẹp của cô ở khoảng cách gần, tuy bị bộ đồ tắm rộng lớn che đậy, nhưng, thân hình cô đẹp đẽ bao nhiêu, trong lòng Cung Vũ Trạch tự biết rõ được.
“Thời tiết hôm nay thật đẹp.” Quý An Ninh nắm lấy lan can, nhìn ánh trăng soi rọi trên vùng biển, giữa bầu trời tinh tú, một dải ngân hà hiện lên rõ ràng.
Đột nhiên, Quý An Ninh ngạc nhiên thốt lên, “Có sao băng...”
Nói xong, cô liền chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, lúc Cung Vũ Trạch quay người, nhìn thấy đuôi ngôi sao mang lửa sáng phía chân trời bay đâm vào vùng biển trung tâm, đồng thời, ánh mắt dịu dàng của anh nhìn vào người con gái đang cầu nguyện.