Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 992 :

Ngày đăng: 16:32 30/04/20


"Được, vậy sáu rưỡi anh sẽ đến đó."



"Anh muốn ăn gì không? Bây giờ bọn em đang đi mua thức ăn."



"Em nấu gì thì anh ăn cái đó, anh không kén chọn, rất dễ nuôi mà."



Quý An Ninh nghe anh đùa thì cười khúc khích. Quý Thiên Tứ ngồi bên cạnh thấy cô chỉ gọi điện thoại thôi đã vui vẻ được như vậy, anh nghĩ cũng chỉ có người đàn ông Cung Vũ Trạch này mới có thể làm cho cô hạnh phúc tới như vậy!



Quả nhiên mình nhượng bộ anh ta là đúng. Ông cụ Quý ở dưới suối vàng biết cô ấy tìm được tình yêu đích thực thì chắc cũng sẽ tha thứ cho mình thôi!



"Cứ quyết định như vậy đi! Em mua gì thì anh lại ăn cái đó, không được kém chọn." Quý An Ninh nói.



"Ừ!" Cung Vũ Trạch ngoan ngoãn đáp một tiếng.



Quý An Ninh cúp điện thoại rồi nói với anh trai: “Anh trai, chúng ta đi thôi! Có thể mua thức ăn được rồi."



Sáu rưỡi tối, ngoài cửa vang lên tiếng chuông. Quý Thiên Tứ đang bận ở trong phòng bếp nên Quý An Ninh vội vàng chạy ra mở cửa, ngoài cửa không phải là Cung Vũ Trạch sao? Nhưng bên cạnh Cung Vũ Trạch lại có một con chó lớn lắc cái đuôi xông tới liếm Quý An Ninh.



"Tiểu Kha, mày cũng tới sao?" Quý An Ninh mỉm cười ngồi xổm xuống, xoa cái đầu lớn của nó, cô ôm lấy nó, hôn một cái lên mõm của nó, vừa vò loạn cái đầu của nó, cô vừa ngẩng đầu hỏi người đàn ông: "Sao anh lại dẫn nó tới đây?"



"Anh không có cách nào, nó cứ cào chuồng chó ở trong nhà, nếu anh mà không dẫn nó tới thì cả vườn hoa nhà anh cũng sẽ bị nó phá mất." Mặc dù Cung Vũ Trạch nói vậy nhưng ánh mắt của anh nhìn Tiểu Kha lại đầy yêu thương và tự hào của một người chủ.



Bởi vì có một con vật nuôi có bản lĩnh và kiên cường như vậy cũng là chuyện đáng để tự hào.
Anh cũng sợ mình và Quý An Ninh khoe ân ái sẽ kích thích đến người đàn ông độc thân trong phòng bếp kia, anh đã điều tra về Quý Thiên Tứ nên biết người này là một người xem công việc như mạng sống, cho nên trên đời sống tình cảm vẫn để trống, nếu vào lúc này anh ném thức ăn cho chó thì đúng là đã không tôn trọng người anh trai này.



Quý Thiên Tứ trưởng thành không phải là dạng công tử chân chính, cho nên năng lực hành động của anh luôn rất mạnh mẽ, cho dù là xuống bếp cũng tuyệt đối nghiêm túc, bởi vậy bữa ăn này tất nhiên rất phong phú.



Trên bàn ăn, Quý Thiên Tứ cũng gánh trách nhiệm của một người anh trai, nói chuyện với Cung Vũ Trạch trong lúc ăn cơm. Cung Vũ Trạch tới đây có mục đích, lúc này, anh chỉ cảm thấy Quý Thiên Tứ là một người anh trai đáng kính dễ gần, giống như Quý An Ninh vẫn luôn nói, người này rất biết cách chăm sóc người nhưng tuyệt đối là một chính nhân quân tử.



Hơn nữa, Cung Vũ Trạch có thể cảm giác được Quý Thiên Tứ thật sự xem Quý An Ninh là em gái, tuyệt đối không có suy nghĩ nào khác.



Cung Vũ Trạch có cảm giác mình đã lấy lòng tiểu nhân để đo lòng quân tử, anh cũng thân thiết với Quý Thiên Tứ hơn.



Tuy nhiên, Tiểu Kha cũng góp phần tăng thêm bầu không khí thân thiết giữa bọn họ, Quý Thiên Tứ mới lần đầu tiên nhìn thấy đã rất yêu thích con chó lớn này, Tiểu Kha không từ chối chuyện anh cố ý lấy lòng nó, dùng mấy miếng thịt thu mua nó, Quý Thiên Tứ xoa người nó mà nó vẫn ngoan ngoãn để yên.



"Anh trai, Tiểu Kha cũng rất thích anh!"



"Tiểu Kha rất thông minh, chỉ cần là người anh thích thì nó cũng sẽ thích thôi." Cung Vũ Trạch khen.



Quý Thiên Tứ cười: "Từ nhỏ tôi cũng rất muốn nuôi chó, nhưng bởi quá bận lại không ở nơi nào cố định, cho nên cũng không thể làm được điều này."



"Sau này Tiểu Kha chính là của nhà chúng ta, anh trai, anh muốn nuôi nó thế nào cũng được." Quý An Ninh nói xong lại xoay người nhìn về phía Cung Vũ Trạch hỏi:"Anh có đồng ý không?"



"Tất nhiên là anh đồng ý rồi, dù sao thì sớm muộn gì anh cũng sẽ là người nhà các em." Cung Vũ Trạch vừa cười vừa nhìn chằm chằm vào cô. Gương mặt Quý An Ninh lại đỏ bừng lên. Quý Thiên Tứ cũng cười: “Vũ Trạch nói không sai, tôi rất hoan nghênh cậu trở thành người nhà của chúng tôi."