Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ
Chương 4 : Đậu xanh rau má không giới hạn
Ngày đăng: 07:19 19/04/20
Bởi vì là ngày đầu tiên đi làm nên Lưu Tiểu Niên cũng không có quá nhiều việc, làm xong công việc trong tay liền xắn tay áo định lau nhà.
“Cậu đừng nhúc nhích!” David kinh hô kêu lên.
Lưu Tiểu Niên bị dọa sợ, “Làm sao vậy?”
“… Cậu ngồi xuống!” David Khương đầy nhiệt tình đẩy cậu trở lại ghế ngồi, “Tôi thích nhất là lau nhà, ai cũng không được đoạt của tôi.”
“Phốc!” Người ưu nhã như Lâm Bình Bình rất không ưu nhã phun ra một ngụm nước.
“Tôi xong việc rồi, dù sao cũng không có gì làm.” Lưu Tiểu Niên không muốn ngồi không, “Không có việc gì, để tôi làm cho.”
Làm xong việc là có ý gì? Đầu óc David Khương nhanh chóng xoay tròn, chẳng lẽ cậu ta đang gián tiếp phàn nàn mình an bài cho cậu ta quá ít việc?
Đúng vậy! Bạn trai của Cố tổng, sao có thể chỉ làm những việc nhỏ nhặt! Đương nhiên là nên làm những công việc chính!
David Khương lập tức có một loại cảm giác bị chân tướng đánh trúng đến choáng váng, may mắn bản thân đủ nhạy bén, nghe ra ý tại ngôn ngoại của cậu ta!
“Đây là tất cả tư liệu, công văn tài liệu bộ phận chúng tôi lưu trữ.” David Khương dẫn cậu đến chỗ bàn đặt mấy cái thùng lớn, “Có đủ xem không?”
Nhìn đống tài liệu cũ đã ố vàng kia, tâm Lưu Tiểu Niên liền run rẩy —— sao lại nhiều như vậy. Thuận tay rút ra một quyển, trên bìa sách rõ ràng viết ‘Bảng kế hoạch tài vụ năm 98.’
Trạch nam khoa văn Lưu Tiểu Niên lập tức cảm thấy choáng váng, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, đành phải một bên giả vờ giả vịt đọc, một bên gửi tin nhắn cho bạn tốt Lý Hùng Mạnh —— vì sao bọn họ muốn tôi xem tài liệu kế hoạch tài vụ mười mấy năm trước?
Lý Hùng Mạnh nhanh chóng trả lời —— Nhân vật mới đến công ty, khó tránh khỏi bị khi dễ, quen được là tốt rồi.
Lưu Tiểu Niên nhận mệnh, nhét di động vào túi quần, tiếp tục thành thành thật thật xem bảng báo cáo tài vụ. So sánh mức độ tăng trưởng với nhau đại khái có thể đoán được ý nghĩa, còn tỷ lệ vòng tăng trưởng là cái gì? Đòn bẩy tài vụ…. Tỷ lệ lãi suất ròng… Lợi nhuận ròng sau thuế… Lưu Tiểu Niên ngáp liên tục, mông nhỏ không ngừng nhích tới nhích lui trên mặt ghế.
Tất cả mọi người trong văn phòng đều mật thiết chú ý nhất cử nhất động của Lưu Tiểu Niên, thấy mông nhỏ không ngừng hoạt động, biểu tình thống khổ không ngôn từ nào tả hết, lập tức thảo nê mã trong lòng bắt đầu chạy như điên. Mọe nó, rõ ràng là biểu hiện của túng dục quá độ!
“Tiểu Niên.” Cố Khải đẩy cửa bước vào.
Tất cả mọi người trong lòng dựng thẳng ngón giữa, mới tách ra chưa tới ba giờ đã chạy đến tìm, tú ân tú ái cái gì, hứ!
“Cố tổng.” Lưu Tiểu Niên đứng lên, hắt xì một cái thật to.
Bởi vì thứ bạn trai tổng giám đốc đang cầm trên tay, chính là một cái JJ giả thiệt to!
“Đây là cái gì?” Lưu Tiểu Niên run rẩy hỏi.
Các em gái trong phòng mặt đỏ bừng, David Khương gian nan nuốt nước bọt, sao có thể khoe loại đồ vật này ra trước công chúng chứ, mọe nó, rõ ràng là không thể mà!
Nhưng vì cậu là bạn trai của Cố tổng, David Khương đành phải nuốt gào thét vào lòng, tận lực hòa ái dễ gần nói, “Tiểu Niên, mau cất nó đi.”
“Không phải, cái này không phải của tôi.” Lưu Tiểu Niên khóc không ra nước mắt, hai tay không cẩn thận động vào chốt mở, JJ giả lập tức điên cuồng rung!
Trên tay truyền đến xúc cảm thật sự quá kinh khủng, Lưu Tiểu Niên toàn thân tóc gáy đều dựng đứng, ném JJ giả lên mặt bàn!
Tiếng ông ông vang lên khiến mọi việc càng trở nên trầm trọng hơn, JJ giả trên bàn vặn vẹo, hiệu quả thị giác thật sự quá rung động. David Khương không thể không xắn tay áo tự mình động thủ, cắn răng cầm nó lên, lần tìm chốt mở.
Thế nhưng mà cái đậu xanh rau má, chốt tổ tông ngươi rốt cuộc ở nơi nào hả!
Vì vậy lúc Cố Khải và Lâm Bình Bình đẩy cửa phòng đi vào, liền chứng kiến David Khương tay run rẩy cầm một cái JJ giả, vẻ mặt rất lo lắng sờ tới sờ lui.
Mặc dù thân kinh bách chiến trên thương trường từ lâu, Cố Khải vẫn bị một màn trước mắt làm cho kinh động.
“Cái này không phải của tôi thật mà.” Lưu Tiểu Niên còn đang vô thố giải thích, cầm hộp đựng bưu kiện lên xem, “Có phải đưa sai rồi không… Không đúng, không phải gửi cho tôi, Bình Bình phong hoa tuyệt đại?”
Lâm Bình Bình một thân yêu nam bụm mặt thẹn thùng phẫn nộ gào thét, “Sao mấy người lại mở bưu kiện của tôi, các người thật là đáng ghét!”
Lưu Tiểu Niên khóc ra nước mắt, “Thực xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu.”
David Khương tìm mãi không thấy chốt, dứt khoát nhét JJ giả vào tay Lâm Bình Bình gào thét, “ Nhanh lên, tắt cái này đi cho ông!”
JJ giả mạnh mẽ phát ra tiếng thở dốc, càng thêm nhanh chóng co rúm. Lâm Bình Bình hiển nhiên cũng không quen thuộc với cấu tạo của nó, vì để các đồng nghiệp không bị JJ quấy rầy, cậu ta đành phải luống cuống tay chân dùng quần áo che lại, sau đó cảm thấy đậu xanh rau má có chút quá hèn mọn bỉ ổi, vì vậy lại ném vào ngăn kéo, âm thanh ông ông lại tiếp tục không ngừng. Lâm Bình Bình dưới tình thế cấp bách đã làm ra một quyết định sai lầm lớn nhất cuộc đời, đem JJ giả đang xoay tròn xém vào cốc nước của mình, ý đồ làm cho nó ngấm nước.
Điều này hiển nhiên là hành động cực ngu xuẩn, tính năng chống thấm nước của JJ giả cực kỳ tốt, nó ở trong cốc nước khoái hoạt xoay tròn, bắn đầy sữa chua vào mặt Cố tổng!
Vì vậy tất cả mọi người hóa đá lần nữa, bởi vì Cố tổng bị một JJ giả bắn vào mặt!