Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ
Chương 40 : Thực ra em zai rất đáng tin cậy
Ngày đăng: 07:20 19/04/20
Sau khi nhận ra bản thân mình có thể sinh ra ý nghĩ không an phận với tổng giám đốc, Lưu Tiểu Niên cả người xoắn xuýt! Cậu cảm thấy đây nhất định là báo ứng hồi trước mình ghét bỏ đam mỹ, Thần đam mỹ trong truyền thuyết quả nhiên đáng sợ nha!
Nhưng mà giờ phải làm sao?
Từ chức? Vừa nghĩ đến điều khoản tuyển dụng, Lưu Tiểu Niên cảm thấy trong lòng căng thẳng, từ từ từ chức, có nghiêm trọng quá không… Nhất định quá nghiêm trọng! Tiểu trạch nam nghiêm túc gật đầu, nếu đã không muốn từ chức, vậy giả vờ chưa xảy ra chuyện gì, mỗi ngày chỉ cần đứng từ xa nhìn anh ấy cũng thấy thỏa mãn rồi ô ô ô quả nhiên mới nói câu này thôi đã muốn khóc rồi, thế mà lại nghĩ ra đúng là nên sâu sắc khinh bỉ bản thân!
Một tiếng sau, Lưu Tiểu Niên như mất hồn đi về văn phòng, ngồi trước máy tính đãng trí gõ chữ.
Loại chuyện thầm mến cấp trên đồng tính, thật là khiến cho người ta đau đầu mà!
Mà lúc này, Cố tổng đang ở trong phòng làm việc của mình phấn khích đến không thể tự kiềm chế! Anh đầu tiên bạo phát vài lần, sau đó mạnh mẽ uống hai cốc nước to, vẫn cảm thấy sôi trào, vì thế giống như bị thần kinh đứng trên sofa, nhìn xuống văn phòng xa hoa của mình! Hưởng thụ loại cảm giác quân lâm thiên hạ!
“Cố tổng… A.” Cô thư kí đẩy cửa vào, nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đang đeo vẻ mặt nghiêm túc đứng trên sofa, vì thế giật mình ngừng bước! Đây là tình huống gì vậy?!
……
Cố tổng bình tĩnh bước xuống, “Trên nóc tủ nhiều bụi lắm, gọi nhân viên vệ sinh lên lau một chút.”
“Vâng.” Thư kí nhẹ nhàng thở ra, cầm kẹp tài liệu đưa cho anh, “Đây là hành trình bên Italy và danh sách nhân viên cùng đi của ngài.”
Cố Khải cầm lấy, phát hiện ngay dưới tên mình chính là Lưu Tiểu Niên, vì thế trong lòng càng thêm khoan khoái, đây đúng là ý trời mà!
Sau giờ tan tầm hôm nay, Lưu Tiểu Niên lấy cớ đi cùng Tiểu Mã mua đĩa máy tính, chuồn đi còn nhanh hơn thỏ! Nhưng Cố tổng cũng không để ý, bởi vì cảm giác được vợ yêu nhất định đang thẹn thùng, cho nên với tư cách là một tiểu công biết săn sóc, nhất định phải cho cậu nhiều thời gian chấp nhận chuyện này!
“Anh về rồi!” Em zai đang sửa sang lại ảnh chụp trong phòng khách. “Chị dâu đâu?”
Nghe thằng em nhắc đến vợ mình, anh zai không thể đè nén sự vui sướng trong lòng, vì thế anh ngẩng đầu cười hô hố một lúc!
……
Em zai không nói gì nhìn anh mình, đờ mờ, anh bị thần kinh à!
“Em ấy đi dạo phố, bởi vì em ấy xấu hổ khi gặp anh.” Cố tổng cười xong, trả lời vô cùng khí phách!
“Vì cái răng gì lại phải xấu hổ khi gặp anh?” Em zai giật mình, “Chẳng lẽ cậu ấy xuất tường?” (trong câu hồng hạnh xuất tường)
“Mày mới xuất tường!” Anh zai giận dữ, hung hăng chà đạp em zai một lúc, “Câm miệng!”
“A a đùa một chút không được à!” Em zai ôm cái đầu xù như ổ gà oán giận, sao mình lại có anh zai không có tính hài hước như thế!
“Loại nói đùa này không thể nói bậy!” Anh zai ngồi bên cạnh em mình, hơi tự hào nói, “Anh cảm thấy em ấy thầm mến anh.”
“Sặc!” Em zai thành công phun ra, cậu ghét bỏ nhìn vào mắt anh mình, “Anh nói đùa à?”
Anh zai lãnh diễm khinh thường một chút, mới không thèm giải thích với em mình! Anh tao nhã nghiêng ly rượu vang, vô cùng vô cùng say sưa! Có việc làm có vợ yêu, mình chính là nhân sinh dâm gia trong truyền thuyết phải không phải không! Chắc! Chắn! Phải! (nhân sinh dâm gia tương đương với nghĩa người thắng cuộc trong nhân sinh – Ren)
Mãi cho đến mười rưỡi đêm, Lưu Tiểu Niên mới chậm chạp quay về, trong phòng khách một mảnh yên lặng, ánh đèn rất mờ nhạt, vì thế tiểu trạch nam thở phào nhẹ nhõm, tốt quá tốt quá!
Sau đó ngay lúc cậu đang rón rén thay dép, em zai giống như âm hồn đứng sau lưng cậu, “Cậu về rồi!”
“A!” Lưu Tiểu Niên bị dọa sợ kêu lên, “Cậu cậu cậu chui từ đâu ra vậy?”
“Tui vẫn đứng ở chỗ tủ rượu mà.” Em zai thực ủy khuất.
“Ngại quá, ban nãy không nhìn thấy cậu.” Lưu Tiểu Niên tim đập thình thịch kinh hoảng!
“Không sao đừng ngại!” Em zai thân thiết kéo tay cậu, “Hôm nay tui mua được đĩa phim kinh dị mới nhất, cùng xem đi!”
“Giờ hả?” Lưu Tiểu Niên nhìn đồng hồ.
“Phim kinh dị tất nhiên phải xem ban đêm!” Cố Hi kéo chị dâu mình lên lầu, “Một mình tui không dám xem, chờ cậu lâu ơi là lâu!”
“Thật hả?” Nói về chuyện này, Lưu Tiểu Niên đành phải đồng ý. Nhưng mà đêm nay mình nhất định sẽ mất ngủ, cho nên có người cùng mình xem phim, cũng coi như là giải trí.
‘Linh hồn đại hung ác lúc nửa đêm’ chính là bộ phim vô cùng vô cùng đáng sợ! Em zai xem vô cùng sợ hãi, ôm hộp mực ăn liền run cầm cập! Sau đó dứt khoát ôm lấy chị dâu mình!
“Bởi vì nó đang chìm đắm trong biển cả nghệ thuật.” Cố Khải kéo ghế ra, “Không cần để ý đến nó đâu.”
“Thật hả?” Lưu Tiểu Niên giật mình.
Nghệ nghệ nghệ thuật gia gì đó thiệt đáng sợ nha!
Vì gần đây khắp nơi trong thành phố đang tu sửa đường, nên đường hơi gập ghềnh, Lưu Tiểu Niên ngồi trong xe nghịch điện thoại, Cố tổng vừa lái xe vừa ngắm vợ yêu, càng nhìn càng thấy xứng đôi với mình!
“Đúng rồi, sau khi tan ca chúng ta đi dạo quanh thị trường đi?” Cố tổng đề nghị.
“Vì sao nha?” Lưu Tiểu Niên hơi bất ngờ.
“Sẽ đi Italy sớm, mua cho cậu vài bộ âu phục.” Cố Khải trả lời.
“Cho tôi?” Lưu Tiểu Niên ngại ngùng, “Không cần tôi tôi tự mua được rồi.”
“Chuyện này liên quan đến hình ảnh của công ty.” Cố tổng chụp cho cậu cái mũ to vĩ đại!
“……” Lưu Tiểu Niên ngoan ngoãn ngậm miệng.
Cố Khải giương khóe miệng, ngốc manh ngốc manh!
Đến tổ trò chơi mới biết, hóa ra mọi người định tối đi liên hoan, Lưu Tiểu Niên đành phải tiếc nuối từ chối, “Tối tôi phải đi với Cố tổng mua quần áo.”
Ông phắc! Mọi người không hẹn mà cùng não bổ ra vài hình ảnh, chẳng lẽ đi mua đồng phục tình thú? Đeo tai thỏ và còng tay, đáng thương nước mắt lưng tròng quỳ gối trên giường cầu yêu thương gì đó, không cần quá xuất thần đâu! Như vậy thiệt có thể! Quá dâng trào nha!
“Mọi người đang cười gì thế?” Lưu Tiểu Niên cảm thấy sau lưng lạnh toát.
“Không có gì.” David Khương nghiêm nghị vỗ vai cậu, “Ban ngày làm việc ban đêm phải bồi lão đại, cậu vất vả rồi!”
“Không sao.” Lưu Tiểu Niên cảm thấy… thực ra không vất vả mà! Hai người cùng đi dạo gì đó, thậm chí còn có một chút chờ mong! Khóe miệng cũng cong cả lên!
Vì thế mọi người lại nhịn không nổi phấn khích một phen, vui mừng đến thế cơ mà! Bởi vậy suy đoán Cố tổng một đêm bảy lần gì đó nhất định rất lợi hại!
“Đúng rồi, Bình Bình hai ngày nay sao không gửi tin nhắn khoe khoang nữa vậy?” David Khương hơi khó hiểu, dựa vào tính cách yêu nghiệt kia, lẽ ra mỗi ngày phải gửi hơn mười tấm ảnh tự chụp về chứ! Tại sao không có tí động tĩnh nào!
Vừa dứt lời, một người đàn ông mặc áo gió đứng trước cửa văn phòng, cả người vô cùng điên cuồng khí phách.
“Xin hỏi anh tìm ai?” Đào Nhạc Nhạc vô cùng nịnh hót bước lên, chân chó hỏi.
Cả đám trong phòng làm việc chấn động, âm thanh này cũng quá không khoa học rồi!
“Xin hỏi Lâm Bình Bình có ở đây không?” Người đàn ông mặc áo gió vô cùng nho nhã lễ độ.
“Lâm Bình Bình?” Đào Nhạc Nhạc lập tức rớt nước mắt, sao vừa đến đã tìm tên yêu nghiệt kia vậy!
“Cậu ấy đi du lịch rồi, xin hỏi anh là?” David Khương ngạc nhiên nghi ngờ chưa bình tĩnh lại được.
“Tôi là bạn của cậu ta.” Người đàn ông mặc áo gió cười, “Ban đầu định tặng quà cho cậu ấy, không ngờ lại không khéo như thế, xin hỏi có thể chuyển giúp tôi không?”
Mọi người nhao nhao gật đầu, đương nhiên là có thể nha!
“Vậy xin nhờ mọi người.” Người đàn ông mặc áo gió bê cái hộp đưa cho David Khương, “Cảm ơn.”
“Không có gì đừng ngại.” David Khương nhận lấy món quà nặng trịch, nhìn theo bóng người ta bước ra cửa.
Mọi người lập tức bắt đầu điên cuồng suy đoán, chẳng lẽ Hồ tổng có tình địch?!
“Hộp quà nặng vãi!” Đào Nhạc Nhạc áng chừng, vẻ mặt đói khát suy đoán, “Chẳng lẽ là vàng khối?”
Đờ mờ cảm giác tốt quá đuê! Mọi người nhao nhao cắn khăn tay tỏ vẻ hâm hộ ghen tị căm hận, yêu nghiệt này vân khí quá tốt đi lật bàn lật bàn!
Vì thế Lâm Bình Bình đang ở trên giường tĩnh dưỡng đột nhiên hắt xì một cái, cảm thấy lạnh sống lưng… Chẳng lẽ đại dâm ma kia đang nhớ thương mình? Đây không phải là thật! Tiểu Bạch Liên nhịn không được nước mắt đầy mặt, mình kiếp trước tạo ra nghiệt duyên gì… Hu hu hu!