Tổng Tài Lẳng Lơ, Tình Yêu Xấu
Chương 329 : Huyết dịch sôi trào
Ngày đăng: 13:56 19/04/20
“Được, anh không hỏi nữa, anh tin em, nhưng sau này dù có xảy chuyện gì thì hãy để anh đối mặt cùng em, không được không nói lời nào rồi biến mất khiến anh không tìm được em.”
Sở Tường Hùng cầm lấy trái lê mà Lâm Phiên Phiên đưa cho, ánh mắt nghiêm túc mà đầy dịu dàng.
Bốn năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, những chuyện này anh cũng không muốn truy cứu nữa, anh chỉ cần hiện tại, tương lai là đủ rồi, trải qua nhiều việc như vậy cuối cùng anh cũng hiểu điều mà anh luôn mong muốn chỉ là cả đời này được làm bạn tới già cùng Lâm Phiên Phiên.
Lâm Phiên Phiên cảm kích nhìn Sở Tường Hùng gật đầu, Sở Tường Hùng biết sự ủng hộ lớn nhất đối với cô lúc này chính là tin tưởng, khiến cô không cần phải hao tâm tổn sức để giải thích rõ ràng những vẫn đề nan giải đang tạm gác lại này...
Vì Sở Tường Hùng nằm phòng VIP nên trong phòng còn có các vật dụng chuyên môn và giường dành cho người nhà nghỉ ngơi để qua đêm, Lâm Phiên Phiên đến chăm sóc cho Sở Tường Hùng tất nhiên sẽ mang theo đồ sinh hoạt, cô sẽ ở cạnh Sở Tường Hùng trong mấy ngày này.
Buổi tối!
Sở Tường Hùng đang tắm trong phòng tắm, tiếng nước chảy ào ào.
Lâm Phiên Phiên xem phim ở bên ngoài, đây là bệnh viện nên cô không dám mở tiếng quá to, vậy nên Lâm Phiên Phiên nghe rõ mồn một tiếng nước chảy trong phòng tắm phát ra, không biết tại sao trái tim cô bỗng đập thình thịch.
“Em yêu!”
Lúc này Sở Tường Hùng trong phòng tắm đột nhiên gọi với ra.
“Có... có chuyện gì?”
Lâm Phiên Phiên đột nhiên đứng dậy, mặt nóng lên.
“A...” Lâm Phiên Phiên nhắm chặt mắt, hai tay ôm mặt, hét chói tai.
Phòng tắm hơi nhỏ mà Lâm Phiên Phiên lại hét hết sức khiến cho Sở Tường Hùng giật mình.
Dục vọng của Sở Tường Hùng lập tức bị tiếng hét của Lâm Phiên Phiên làm cho tiêu tan.
“Em yêu, em...”
Sở Tường Hùng lùi lại đau lòng nhìn Lâm Phiên Phiên, chẳng lẽ bây giờ cô lại ghét anh động vào người cô đến vậy?
“Không... Không được...”
Lâm Phiên Phiên lúng túng hoảng sợ chạy khỏi phòng tắm, vội vàng lên giường trùm chăn kín đầu, cơ thể vẫn run bần bật còn trái tim thì đập mạnh mẽ.
Lâm Phiên Phiên chợt cảm thấy mũi hơi lành lạnh, đưa tay lên sờ sau đó lại ngửi, vậy mà cô lại bị... Chảy máu mũi.
Điên thật, đều tại cơ thể của Sở Tường Hùng quá tuyệt, bốn năm cô không được nhìn vừa nhìn đã bị chảy máu mũi, thật là mất mặt mà.
Lâm Phiên Phiên vội vàng lau đi.
Tâm trạng dần ổn định, nhưng lại càng cảm thấy đau khổ.
Cô quyết định ở bên cạnh Sở Tường Hùng, nhưng anh và cô không thể mặc kệ tất cả mà làm chuyện giữa nam nữ như bình thường được nữa, không thể được nữa rồi!
Đau khổ nhắm chặt mắt, một lúc lâu cô bỗng cảm thấy bên ngoài yên lặng lạ thường, không nghe thấy bất cứ một âm thanh nào.
Lâm Phiên Phiên chậm rãi thò đầu ra, vừa mở mắt ra liền thấy Sở Tường Hùng đã mặc xong áo tắm đứng bên cạnh đầu giường cô, vẻ mặt rất bình tĩnh, chăm chú nhìn cô.
Lâm Phiên Phiên bị anh nhìn trong lòng liền cảm thấy chấn động, lập tức ngồi dậy, nhưng vẫn quấn chặt chăn không dám bỏ ra khỏi người.