Tổng Tài, Ly Hôn Đi!

Chương 265 : Cô ấy mới là bạn gái chính thức

Ngày đăng: 16:42 30/04/20


Lý Vũ Sâm trong lòng vui phơi phới, ôm lấy cô, trả lời Thiên Thiên thay cô. “Cô giáo Nguyệt Nguyệt của cháu là bạn gái của chú Lý, sau này chỉ được ngủ với chú thôi.”



“Đừng nói nữa.” Dương Nguyệt âm thầm nhéo lưng anh.



Lam Thiên nhíu mày, nghiêng cái đầu nhỏ. “Nhưng chú Lý không phải đã có bạn gái rồi sao? Cô giáo Nguyệt Nguyệt, cô đừng để bị mắc lừa chú ấy, bạn gái chú Lý không phải cô đâu.”



Lý Vũ Sâm dở khóc dở mếu.



Dương Nguyệt gạt tay ra khỏi Lý Vũ Sâm, bước đến trước mặt Lam Thiên.



Lam Thiên đã chủ động lao người lên, nhào vào lòng cô.



Mặt thằng bé đầy vẻ mãn nguyện.



“Thiên Thiên, vậy con hãy nói cho cô giáo Nguyệt Nguyệt biết bạn gái của chú Lý là ai.” Dương Nguyệt hỏi.



“Đương nhiên là người mà tối qua chúng ta nhìn thấy rồi! Bà cô không xinh bằng cô giáo Nguyệt Nguyệt ấy.”



Dương Nguyệt sững người, lúc này mới nhớ ra Lạc Li.



Bên kia, Lý Vũ Sâm nói với Lam Tiêu. “Cái chiêu ly gián của con trai cậu là học từ ai đấy?”



“Nó tự học thành tài đấy.” Lam Tiêu tự hào nhướn mày, ra vẻ đắc ý.



Lý Vũ Sâm vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Lam Thiên, huơ huơ tay với nó. “Xuống đây, xuống đây!”



“Không cơ, cháu không cho chú bắt nạt cô giáo Nguyệt Nguyệt của cháu!” Lam Thiên ôm lấy Dương Nguyệt không rời.



“Vũ Sâm, anh ở đây à!” Đúng lúc Lý Vũ Sâm đang định bế Lam Thiên xuống để giải thích với Dương Nguyệt thì đột nhiên một giọng nữ xen vào cuộc nói chuyện của bọn họ.



Trước mặt bao người, Lạc Li từ từ bước lại gần.



Lý Vũ Sâm ôm trán.



Lam Tiêu cười tủm tỉm liếc nhìn anh một cái, một tay ôm lấy Lam Thiên. “Lam Thiên, chúng ta đi thôi.”



“Nhưng...” Lam Thiên không muốn rời Dương Nguyệt.



“Không nhưng gì cả.” Lam Tiêu không cho thằng bé lằng nhằng thêm nữa, ôm nó đi thẳng.



Lạc Li đã bước đến, lúc lướt qua Lam Tiêu còn gật đầu chào anh.



Lam Thiên quay người lại nói với Dương Nguyệt. “Cô giáo Nguyệt Nguyệt, cô này là bạn gái cua chú ý này! Chính là cô ấy!”



“Được rồi, yên nào.” Lam Tiêu bịt miệng thằng bé rồi ôm nó đi.



Lạc Li hoàn toàn không phát hiện ra có gì không đúng, nghe thấy thằng bé nói như vậy, vừa đắc ý vừa mãn nguyện cười.



Cô cười bước đến, thân mật khoác tay Lý Vũ Sâm. “Vũ Sâm, tối qua anh bận tiếp khách sao? Em đi tìm anh cả đêm, còn tưởng anh đã ngồi thuyền khác đi trước rồi.”



Dương Nguyệt sững sờ đứng bên cạnh.
Lựa chọn anh, có lẽ không sai chứ!



“Em đang nghĩ gì vậy?”



Cô lắc đầu, lúng túng nhìn ra chỗ khác. “Không có gì.”



Những tâm tư thầm kín của con gái thường không dễ gì nói ra được.



Lý Vũ Sâm mỉm cười, cũng không hỏi thêm, chỉ lẳng lặng nắm lấy tay cô.



Xe đi vào thành phố. Lý Vũ Sâm đưa Dương Nguyệt đi chọn một bộ đồ mới, để thay ra chiếc váy dạ tiệc mỏng manh.



Mỗi món đồ anh chọn đêu rất đắt, đối với cô mà nói thì nó không khác gì giá trên trời.



Cô từ chối theo bản năng.



Cô đi đến chỗ bình thường hay mua đồ thì có thể chọn được rất nhiều món.



Lý Vũ Sâm dỗ dành cô mặc thử xem, cuối cùng dưới sự thuyết phục của anh và nhân viên bán hàng, cô đành đi vào thử đồ.



Nhân viên cửa hàng vào giúp cô thay đồ, đến khi cô thay đồ đi ra, cô nhân viên không ngớt lời ca tụng.



“Cô mặc bộ này thật sự rất đẹp.”



“Vậy sao?” Thẩm mỹ của anh thì khỏi phải nói. Cô nhìn mình trong gương cũng rõ điều ấy.



“Ừm.” Lý tiên sinh là người có thân phận đặc biệt, cô mặc đẹp như vậy, ngài ấy sẽ cảm thấy rất hãnh diện. Cô bước ra để Lý tiên sinh xem xem, ngài ấy nhất định sẽ rất thích.”



Dương Nguyệt lặng người, ngẫm nghĩ những điều cô nhân viên kia nói.



Cô ta nhắc nhở bản thân một chuyện, đó là khoảng cách giữa cô và Lý Vũ Sâm.



Nói đúng hơn là những con số trên giá tiền này đang nhắc nhở cô.



Bình thường cô ăn mặc rất đơn giản, đi bên cạnh anh sẽ khiến anh mất mặt sao? Cũng khó trách, đi cùng anh lâu như vậy, nhìn những người xung quanh anh đâu có ai là không rực rỡ toàn đồ hiệu chứ?



Một lúc sau, cô ngập ngừng rụt rè bước ra khỏi phòng thử đồ.



Lý Vũ Sâm ngẩng đầu lên nhìn, mỉm cười. “Quay một vòng anh xem nào.”



Cô không động đậy, đứng đó nhìn thẳng anh.



“Không thích sao?” Lý Vũ Sâm cau mày đứng dậy. “Không thích thì thôi vậy.”



Bên cạnh khuôn mặt cô nhân viên có phần sượng sùng, vội vàng giới thiệu bộ khác. “Ở bên này vẫn còn rất nhiều, tiểu thư xem đi ạ.”



“Không cần đâu, lấy bộ này đi.” Dương Nguyệt nói.



Lý Vũ Sâm nhìn cô một cái, khẽ nâng cằm cô để cô ngẩng đầu lên. “Ai chọc giận khiến em không vui à?”