Tổng Tài, Ly Hôn Đi!

Chương 273 : Cô ấy đáng yêu như con nhím nhỏ

Ngày đăng: 16:42 30/04/20


Ôm cô bé ấm áp ngủ một đêm, Lý Vũ Sâm cảm thấy thật mãn nguyện.



Vết thương trên đầu, cũng không còn đau.



Dương Nguyệt đâu?



Có anh ôm chặt, cũng an tâm nhiều rồi. Cuối cùng cũng không còn bị nằm mơ, một đêm ngon giấc tới sáng.



Cho đến lúc…



Ánh sáng mặt trời, chiếu vào phòng.



Một giọng phụ nữ trung niên đột nhiên vang lên, “chị, mau vào đây! Có biến rồi!”



Nhấn giọng vào cấu cuối, nhưng, vẫn là để đánh thức người nào đó dậy.



Cửa phòng bệnh, bị bị người ở ngoài rầm rầm mở ra. Vội vàng, hai người phụ nữ trung niên cùng bước vào.



Dương Nguyệt tỉnh rồi.



Từ giường ngồi dậy, nhìn thấy hai phu nhân đang trợn mắt nhìn mình.



Hai người, đều điều dưỡng rất tốt, tuy đã ngoài năm mươi, nhưng, xem ra vẫn rất trẻ trung thướt tha, khí chất xuất chúng.



Nhìn cái là biết quý phu nhân.



Dương Nguyệt bỗng nhiên tỉnh lại, phát hiện ra điều gì, sợ đến toát mồ hôi, liền vội vàng kéo chăn ra, bước xuống khỏi giường.



Nhưng…



Người bên cạnh ôm cô đến chặt, cô không thể thoát ra được.



Mặt, đỏ lên, “Lý Vũ Sâm…”



Cô đẩy anh.



“Ừ?” Anh lười nhắc đáp một tiếng, không thèm mở mắt. Ngược lại còn quyến luyến cọ vào cô, “ để anh ôm em thêm một lúc, cô bé”.



Cái sự sủng ái đó như không tự giác bộc lộ ra, người khác nghe đều hiểu rõ ràng.



Hai người phụ nữ trung niên đối diện, trong lòng đã sáng tỏ bảy tám phần.



Những người phụ nữ bên cạnh Lý Vũ Sâm trước này đều không ít, nhưng, đâu có lúc nào nhìn thấy bộ dạng như vậy của anh?



Dương Nguyệt hận không thể đào một cái lỗ, để bản thân tự chui xuống.



Quẫn bách không được.
“ Đúng ạ, chỉ là giáo viên trung học”. Dương Nguyệt trả lời lại lần nữa, ngữ khí khẳng định.



“Không chuẩn mực!” Lý phu nhân quát lên một tiếng.



“Me, mẹ nói nghe xem, không chuẩn mực như thế nào?” một âm thanh lười nhắc vang lên, người trên giường đã bị đánh thức.



Cau mày, sắc mặt không thoải mái.



Hơn nữa nhìn một cái đã thấy cô dâu bé nhỏ đang cúi đầu đứng bên đó, khuôn mặt ấm ức, càng không vui.



Với tay một cái, kéo Dương Nguyệt qua, để cô ngồi trên giường bệnh.



Dương Nguyệt không nghe, muốn gỡ tay anh ra. Anh dùng chút lực, giữ cô lại.



“ Ngoan ngoãn ngồi đây” Anh nhẹ nhàng nói.



“ Để cô ta đi!” Lý phu nhân lạnh lùng nói, nhìn về phía con trai, bộ dạng tức giận, “ con ơi là con! Con đúng là ngày càng thụt lùi! Diêu Vi không cần, chọn một nữ minh tinh lung tung. Nữ minh tinh chơi bời thì thôi, ta mắt nhắm mắt mở, nhưng con nhìn xem con hiện giờ…lại có thể chơi bời với cả sinh viên, giống cái loại gì!”



Dương Nguyệt bặm môi cắn chặt, nhẫn nhịn, không lên tiếng.



Lý Vũ Sâm nhìn cô một cái, đau lòng.



Nắm tay cô, thật chặt, “ Mẹ, lần này con nghiêm túc. Chỉ cần cô ấy đồng ý gả cho conm con nguyện lập tức đưa cô ấy tới cục chính dân”.



“Con…Con điên rồi sao?! Con biết cô ta có thân thế ra sao không?”



“Vừa rồi không phải mẹ đã nghe rõ rồi sao? Thân thế minh bạch, rõ ràng. Giáo viên trung học thì làm sao? Con trai mẹ là một kẻ vô dụng, đến giáo viên trung học còn không bằng! Cô gái bé nhỏ này, đồng ý gả cho con, nguyện làm con dâu mẹ, chấp nhận kẻ ăn chơi lêu lổng của nhà này, mẹ phải thấy vui chứ. Nếu không thì, mẹ chỉ có nước nhìn con đơn độc cả đời này”.



“Con nói như vậy là muốn nói gì?!” Lý phu nhân bị làm cho tức giận, chỉ vào anh nói, “ con …con tự xem con xem, đây còn chưa kết hôn, đã dám thách thức ta, nếu mà đã kết hôn rồi, thì còn gì nữa đây!”



“Thật là. Vũ Sâm, cháu đừng nói những lời hồ đồ như thế chọc giận mẹ, gì mà kết hôn với không kết hôn, người ta mới là cô gái 18 tuổi. Bố mẹ đều là giáo viên trung học, chắc chắn hiểu lễ nghĩa, sao có thể con gái vừa mới 18 tuổi đem gả cho cháu chứ? Nếu có thật như thế, vậy cũng lag bán con cầu vinh rồi”. Bùi phu nhân nói thêm vào.



Câu nói này là nói với Lý Vũ Sâm, nhưng rõ ràng là nói cho Dương Nguyệt nghe.



Bản thân bị nói hai câu, cô đau lòng, có thể nhịn. Nhưng, bố mẹ một đời trung thực bị hủy hoại, trong lòng khó tránh khỏi bất bình.



“Hai vị yên tâm, cháu tạm thời chưa nghĩ tới kết hôn, cũng khong thể kết hôn”. Cô lạnh lùng đáp, “ cho dù Bùi phu nhân nói như vây, bố mẹ cháu cũng không nỡ gả cháu đi. Hơn nữa… gia đình trong tương lai mà cháu muốn được gả, chí ít cũng biết tôn trọng mọi người, tôn trọng gia đình bố mẹ cháu. Cháu nghĩ, tôn trọng người khác, đây mới là lễ phép căn bản mọi người nên hiểu!”.



Lời của Dương Nguyệt, nói ra, khiến sắc mặt hai vị phu nhân trắng bệch ra.



Lý Vũ Sâm lấy làm ngạc nhiên. Không thể ngờ lúc cô bé tức giận lại giống một chú nhím. Chỉ là…



Anh chắc là đã trúng tà rồi.



Bởi vì, anh cho rằng thật là đáng yêu!