Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 1 : Sinh ly tử biệt

Ngày đăng: 13:43 18/04/20


GHI CHÚ: 6 quyển truyện tiếp nối lẫn nhau.



* Quyển 1: Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ.



( Lôi Lạc Thiên và Trình Lam).



*Quyển 2: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình.



( Mạnh Hùng và Kiều Nhi).



* Quyển 3: Cô Vợ Xã Hội Đen Của Ông Trùm Hắc Đạo.



( Nam Liệt và Hàn Mạc).



*Quyển 4: Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí.



( Tràn Hạo và Tần Gia Duyên)



*Quyển 5: Vợ Yêu Của Ông Trùm Mafia.



( Tần Gia Uy và Đường Vịnh Hi)



*Quyển 6: Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa.



( Thần Phong và Chung Hân)



---------------------------------------------



Tại bệnh viện Thân Ái toạ lạc ngay trung tâm thành phố New York, một đội ngũ bác sĩ tinh anh đang tiến hành hàng loạt kiểm tra và cấp cứu cho bệnh nhân nằm trong phòng 155.



Sau một lúc dùng hết khả năng của mình, họ bất lực lắc đầu trong vẻ hối tiếc.
-Bác Văn, con cảm ơn bác nhiều, nhưng hiện tại con có thể lo được cho mẹ con.



Thần Văn thật kinh ngạc khi con bé chỉ mới 11 tuổi lại có lòng tự trọng đáng nể, có những người trưởng thành chưa chắc gì làm được như cô, dù Chung Hân ăn không no mặc không ấm, cô cũng chưa từng tìm đến ông để cầu xin sự giúp đỡ.



-Bác Văn, con không sao!



Bác cho con thời gian riêng tư với mẹ một chút, có được không bác?.



Giọng nói khe khẽ không sức sống của Chung Hân làm lòng ông đau đớn, con bé thật đáng thương đến giây phút này nó vẫn giấu giếm sự đau đớn trong lòng không muốn bộc lộ ra bên ngoài.



Càng thấy Chung Hân như vậy ông càng thêm lo lắng, chỉ sợ như câu "tức nước vỡ bờ" đến một ngày nào đó con bé không còn chịu nổi, sẽ suy nghĩ dại dột làm hại đến bản thân.



-Vậy cũng được, để bác đi mua cho con một chút thức ăn.



Từ hôm qua đến bây giờ con chưa ăn gì cả, ngoài vài hớp nước lạnh ra.



Ông nói xong đành quay người rời khỏi căn phòng lạnh tanh khiến lòng người ảm đạm, trong lòng ông không an tâm vừa bước đến cửa Thần Văn bất giác ngoái đầu lại nhìn Chung Hân, ông thở dài khi nhìn thấy một cô gái trẻ đáng lẽ ra ở lứa tuổi này cô phải luôn tươi cười hồn nhiên như những đứa con gái khác, vô ưu vô tư chỉ biết đi học và dạo phố.



Ông u sầu lặng lẽ bước đi, cả đoạn đường đến phòng ăn trong lòng Thần Văn luôn cảm giác bất an, ông gấp gáp đi mua thức ăn rồi mau chống quay trở về phòng bệnh.



Chung Hân vươn bàn tay nhỏ bé của mình sờ vào gương mặt lạnh ngắt của mẹ, cô nhắm mắt lại cố nuốt xuống cơn đau đớn trong lòng.



Khi vị bác sĩ tuyên bố thời gian tử vong của mẹ, cả thế giới xung quanh cô dường như sụp đổ. Những mảnh ký ức về mẹ lần lượt hiện ra trong đầu cô.



Mẹ! sao mẹ lại nhẫn tâm bỏ lại con, sao mẹ không quan tâm đến Hân Nhi nữa?



Mẹ đừng nằm im lặng như thế, mẹ nói gì đi, con không thể nào sống thiếu mẹ được.



Mẹ....mẹ con phải làm sao đây? trên thế gian này nếu không còn mẹ con cũng chẳng muốn sống để làm gì.