Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 13 : Ngạo thiên
Ngày đăng: 13:44 18/04/20
Sau khi được bác sĩ băng bó lại cánh tay, Chung Hân không chịu nhập viện, cô muốn trở về biệt thự Thần Viên dưỡng thương, dù sao cánh tay chỉ bị nứt xương nên không đáng ngại.
Bác sĩ không thể ngăn cản được quyết định của Chung Hân, đành đưa cho cô một số thuốc giảm đau rồi hướng dẫn Tiểu Thu cách cho Chung Hân dùng.
- Thiếu phu nhân, để em báo cho thiếu gia biết tay chị bị nứt xương?
Em nghĩ thiếu gia sẽ lo lắm.
Tiểu Thu cầm một bị thuốc đi bên cạnh Chung Hân nói, cho dù cô không biết thiếu gia có quan tâm không nhưng việc cánh tay bị nứt xương rất quan trọng, dù sao cũng phải báo cáo.
Nghe Tiểu Thu nói vậy sắc mặt Chung Hân càng thêm nhợt nhạt hơn.
Thần Phong sẽ lo sao?
Anh ấy sẽ cười trên sự đau đớn của cô.
Chung Hân thở dài bước đi nặng trĩu, trong lòng không biết khi nào Thần Phong mới bỏ xuống thành kiến đối với cô.
Trong lúc Chung Hân không để ý, từ đâu có người xông ra đụng thật mạnh vào người cô, khiến Chung Hân giật mình lui về phía sau một bước.
Chung Hân là người rất nhạy cảm, đối với người ngoài cô luôn dựng lên cho mình một bức tường phòng bị.
Tiểu Thu quýnh lên khi cô nhìn thấy một người đàn ông bước đi hối hả đụng vào Chung Hân thật mạnh, Tiểu Thu sợ hắn sẽ làm động đến cánh tay bị thương của Chung Hân.
- Anh kia, sao anh đi đường không mang theo mắt.
Tiểu Thu nhìn người đàn ông hung hăng nói, vừa nói dứt câu trong lòng cũng hơi kinh ngạc với dung mạo tuấn tú của người đàn ông trước mặt.
Anh sở hữu gương mặt đẹp trai y như tượng điêu khắc Hy Lạp, mái tóc ngắn màu nâu được anh tém gọn về phía sau càng tôn lên sự tuấn tú trên gương mặt kiêu ngạo của anh.
Đi bên cạnh anh là hai người đàn ông, trên người là âu phục màu đen áo sơ mi trắng, theo Tiểu Thu đoán chắc có lẽ họ là cận vệ của người đàn ông đó.
Nhìn thấy Tiểu Thu cả gan nói ra những lời hỗn láo, hai tên cận vệ liền bước tới định cho Tiểu Thu một bài học, nhưng bị người đàn ông đẹp trai kia vươn tay cản lại.
- Thật xin lỗi, tôi có chuyện gấp nên đã thất lễ.
Sự độc ác hiện lên rõ ràng trên gương mặt sang trọng của Triệu Nhàn khi bà ta nói ra những lời này, làm Lãnh Đồng hoang mang trong lòng, cô chưa từng thấy mẹ hung dữ như bây giờ.
Lãnh Đồng liền xuống nước năn nỉ Triệu Nhàn giúp đỡ.
- Mẹ, mẹ phải giúp con.
Con thật sự rất yêu anh Thần Phong, con không quan tâm đến Lãnh thị, con chỉ muốn được làm vợ anh Thần Phong mà thôi.
Lãnh Đồng ngồi sát vào Triệu Nhàn, bàn tay mềm mại lay lay cánh tay mẹ nói với giọng nhỏ nhẹ.
Triệu Nhàn suy nghĩ một chút, đột nhiên bà khom người tới cầm lấy cái điện thoại di động đặt trên bàn trước mặt bấm một dẫy số.
"Reng.....reng...."
- Chị hai.
Giọng nói của người đàn ông vang lên từ trong điện thoại, Lãnh Đồng liền nhận ra đó là tiếng của cậu ba.
- Sang, em cho người điều tra vợ của Thần Phong cho chị.
- Dạ, em biết phải làm gì.
Triệu Sang cung kính đáp rồi lập tức cúp máy ngay.
- Chuyện này con cứ để cho mẹ dàn xếp, mẹ nhất định sẽ giúp con đường đường chính chính lên được vị trí Thần phu nhân.
Triệu Nhàn nhìn Lãnh Đồng nói với giọng kiên quyết, chỉ cần những gì Lãnh Đồng muốn bà nhất định sẽ làm dù phải trả mọi giá.
- Mẹ, mẹ nói thật.
Con yêu mẹ nhất.
Lãnh Đồng nói với giọng vui mừng, cô ta liền xông tới ôm chặt Triệu Nhàn.