Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 18 : Trái tim cảm thấy đau

Ngày đăng: 13:44 18/04/20


Suy nghĩ một chút Chung Hân chọn cho mình một cái đầm dài màu đen.



Một lúc sau Chung Hân cùng với Tiểu Thu từ trên lầu bước xuống, lúc này Thần Phong đang đứng hai tay đút vào trong túi quần tây của mình, trong lòng còn vương vấn cảm giác thương xót của vừa rồi.



Tại sao trái tim mình lại cảm thấy đau?



Tại sao vừa rồi mình lại không nỡ làm tổn thương cô ấy?



Thần Phong phiền não đứng lẩm bẩm một mình.



Đột nhiên anh nghe được tiếng động từ phía sau, anh chậm rãi xoay người lại.



Đập vào mắt anh chính là một Chung Hân với nét đẹp vô cùng sắc sảo, ánh đèn trắng trên trần nhà vô tình chiếu thẳng lên người cô.



Chung Hân mặc trên người cái đầm dài màu đen không dây quai bó sát vào đường cong quyến rũ, mái tóc dài được cô búi lên cao để lộ xương quai xanh xinh đẹp, cùng với gương mặt trang điểm một cách tỉ mỉ để che đi vết bầm tím do anh để, lại càng khiến cô tỏa sáng.



Phàm là đàn ông khi nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp quyến rũ như thế này, đều không thể dời tầm mắt ham muốn của mình.



Hứa Thừa Anh cũng không ngoại lệ, anh đã gặp không ít phụ nữ xinh đẹp ở bên cạnh Thần Phong, nhưng Chung Hân lại khác cô xinh đẹp một cách đơn thuần, trong sáng.



"Uh um.............."



Thần Phong hắng giọng trong vẻ không vui, khi anh nhìn thấy ánh mắt khao khát của Hứa Thừa Anh.



Hứa Thừa Anh biết mình đã thất lễ liền chuyển tầm mắt nhìn sang chỗ khác.



- Thần Tổng đã đến giờ.



Trước mặt người khác Hứa Thừa Anh luôn gọi Thần Phong là Thần Tổng vì không ai biết thân phận thủ lĩnh Hội Thần Hoa của Thần Phong.



Thần Phong không nói gì liền xoay người lại đi ra cửa, ánh mắt vô tình nhìn vào tấm gương phản chiếu lại khuôn mặt tuyệt mỹ của Chung Hân, Thần Phong thở dài lắc đầu bước nhanh ra cửa chính.



Chung Hân vội vàng bước theo sau anh.
Trong lòng Chung Hân thật nghi ngờ, chẳng lẽ anh đã biết cô chính là Lãnh Thiên Hân.



Suy nghĩ này vừa loé lên trong lòng Chung Hân, liền bị cô gạt bỏ.



Nếu Thần Phong biết cô chính là Lãnh Thiên Hân, anh sẽ không đối xử hung hăng với cô như vừa rồi.



Nhưng cũng chưa hẳn, chưa chắc gì Thần Phong còn nhớ đến Lãnh Thiên Hân, còn nhớ đến lời hẹn ước thời thơ ấu năm xưa.



- Còn không đeo vào!



Nhìn thấy Chung Hân cứ ngồi đó đưa mắt nhìn vào trang xuất trong hộp, Thần Phong bực tức trong lòng.



Anh đoán không sai, cô quả thật là loại phụ nữ vừa thấy đồ quý cặp mắt liền tỏa sáng.



Thật ra trang sức này Thần Phong cố tình đặt làm để tặng cho Lãnh Thiên Hân, nhưng khi anh nhìn thấy cái đầm dạ hội trên người Chung Hân thật hở, để lộ toàn bộ phần ngực trắng như tuyết cùng với xương quai xanh ra ngoài.



Trong lòng Thần Phong thật khó chịu, nhưng vì vừa rồi khi Chung Hân mặc kín đáo anh đã không hài lòng, nếu bây giờ lại kiếm chuyện, anh thật sự không biết phải bắt cô mặc cái gì, đành để mặc cô.



Chung Hân nghe Thần Phong nói vậy liền đeo sợi dây chuyền và đôi hoa tai vào, thật không ngờ sợ dây chuyện này thật hợp với cô.



Chung Hân cứ nghĩ sợ dây chuyền này thật rườm rà, nhưng khi được đeo lên cổ lại biến thành một bức màn mỏng che lại xương quai xanh cùng với phần ngực đẫy đà của cô.



Chung Hân tỏ ra vô cùng hài lòng, vừa rồi cô còn cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, nhưng bây giờ tuy không che được hết phần ngực nhưng lại không nhìn quá khiêu gợi, quá cám dỗ.



Thần Phong vẫn như cũ ngồi thẳng người nhìn về phía trước, cố tình không biểu lộ cảm xúc trong lòng, nhưng ánh mắt đã nhanh chóng quét ngang người của Chung Hân.



Đôi môi anh hơi nhếch lên trong vẻ hài lòng, như vậy sẽ không làm người khác động tâm.



Hứa Thừa Anh đang lái xe nhưng ánh mắt không ngừng quan sát Thần Phong, trong lòng anh cảm giác không vui.



Vốn vĩ trang xuất đó phải thuộc về Tiểu thư Lãnh Thiên Hân.