Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 39 : Điềm báo
Ngày đăng: 13:44 18/04/20
Nghĩ đến cái tên Hồ Điệp này, Lăng Triều chợt nhớ đến chuyện trước đây.
- Mười hai năm trước khi tôi mới vừa gia nhập vào hắc đạo, đã từng nghe người trong giới lan truyền hai tổ chức sát thủ đứng nhất nhì trên thế giới thời bấy giờ chính là tổ chức Thần Long và tổ chức Kim Xà, họ có tay chân khắp nơi trên toàn thế giới.
Tổ chức Thần Long nhận nhiệm vụ giết những tên cặn bã trong xã hội, trong khi đó tổ chứ Kim Xà sẽ nhận tất cả nhiệm vụ dù tốt hay xấu họ chẳng màng, cái họ quan tâm chính là tìm cách củng cố thế lực của mình để tiêu diệt tổ chức Thần Long.
Nhưng không biết vì sao mười năm trước hai tổ chức sát thủ này đột nhiên hợp nhất, đổi tên thành Tổ Chức Kim Long.
Hiện tại Nam Ca chính là người cầm đầu của tổ chức, nhưng bên ngòai có lời đồn đại đến khi Nam Cường, con trai của Nam Ca và Hàn gia được tròn 16 tuổi sẽ chính thức tiếp nhận tổ chức Kim Long này.
Lăng Triều chậm rãi kể cho Hứa Thừa Anh nghe.
- Chuyện này tôi đã từng nghe qua, nhưng nó có liên quan gì đến Hồ Điệp?
Hứa Thừa Anh nghe Lăng Triều nói vậy trong lòng vẫn chưa hiểu rõ.
- Hiện tại Hồ Điệp chính là nữ sát thủ đứng đầu của tổ chức Kim Long, cô ta là một người máu lạnh ra tay tàn nhẫn không để cơ hội cho kẻ địch phản kích.
Mấy năm gần đây tuy cái tên Hồ Điệp này được nhắc đến rất nhiều vì lối hành sự vô tình lãnh khốc không thua gì với sát thủ Tử Thần thời xưa, nhưng điều khiến người trong hắc đạo xôn xao không phải là sự độc ác của cô ta.
Ngòai cái hình xăm con bướm trên vai ra, không một ai nhìn thấy dung nhan thật sự của cô ta cả, những kẻ nhìn thấy dung mạo của Hồ Điệp đều bị cô thẳng tay đưa xuống âm tào địa phủ để phục mệnh với Diêm Vương.
Chỉ cần nghĩ đến người đẹp băng lãnh này trong ánh mắt của Lăng Triều không khỏi hiện lên sự thích thú.
- Cậu chắc là cô ta?
Hứa Thừa Anh nghe Lăng Triều nói vậy trong lòng tò mò, một người phụ nữ thần bí nguy hiểm như cô ta luôn khiến người khác phải hiếu kỳ.
- Tôi không chắc!
Nhưng dựa theo những gì cậu thấy, tôi chỉ nghĩ ra được cô ta mà thôi.
Đó là điềm báo, điềm báo của việc không may.
Tiểu Thu quay trở lại liền nhìn thấy Chung Hân ngồi ngây người nhìn vào tay của mình, cô bước đến gần Chung Hân.
Tiểu Thu nhìn thấy toàn thân Chung Hân run rẩy, đột nhiên Chung Hân vươn tay nắm lấy tay của Tiểu Thu siết chặt đau đến nổi Tiểu Thu cảm giác bàn tay của mình sắp bị Chung Hân bẻ gãy.
- Tiểu Thu, chị rất sợ.
Trước khi mẹ chị qua đời cũng đã từng xuất hiện cảnh tượng này, chị không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.
Giọng nói run run của Chung Hân chợt dừng lại một chút, bàn tay đang nắm chặt tay Tiểu Thu bất giác kéo cô đến gần hơn.
- Tiểu Thu, thiếu gia có xảy ra chuyện gì không?
Chung Hân giật mình kinh ngạc khi ý thức được những gì mình vừa nói ra, cô không ngờ người quan trọng nhất trong lòng cô bây giờ lại là Thần Phong.
Vừa suy nghĩ đến việc có chuyện không may sẽ xảy ra với người cô yêu thương nhất, Chung Hân liền nghĩ đến Thần Phong trước tiên.
Trong lời nói của Chung Hân Tiểu Thu nghe ra được sự quan tâm mà từ trước tới giờ Tiểu Thu chưa từng thấy qua ở Chung Hân.
- Thiếu Phu Nhân, chị bình tĩnh đó chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi.
Thiếu gia sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, Thiếu gia là người nắm trong tay thế lực tối cao với tầm ảnh hưởng lớn trong xã hội, em chưa từng nghe qua có người muốn đối phó với thiếu gia.
Chị yên tâm đi sẽ không sao đâu.
Tiểu Thu dùng tay vỗ vỗ lên mu bàn tay Chung Hân để trấn an cô.
Nghe Tiểu Thu nói vậy Chung Hân mới vơi đi phần nào lo lắng nhưng trong lòng vẫn còn vương vấn niềm bất an kia.