Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 50 : Hoa tai ngọc bích

Ngày đăng: 13:44 18/04/20


Thần Phong vừa dìu Chung Hân ra đại sảnh vừa lạnh giọng nói.



- Sao em không biết tự bảo vệ cho mình?



Chung Hân bất ngờ ngước mắt lên nhìn anh, là anh đang lo lắng cho cô?



Trong lúc Chung Hân còn đang thất thần một bàn tay ấm áp đã sờ vào mặt cô.



- Còn đau không?



Âm điệu dịu dàng chưa từng có thốt ra từ miệng của Thần Phong, nhìn thấy một màn vừa rồi Thần Phong



liền nghĩ Lãnh Đồng đã tát vào mặt Chung Hân.



Chung Hân ngơ ngác nhìn anh lắc đầu, Lãnh Đồng vốn dĩ không có cơ hội để chạm vào cô.



Nhìn thấy phản ứng ngu ngơ của Chung Hân, Thần Phong càng thêm tức giận.



-Em là đứa trẻ lên ba sao, không biết đánh trả.



Thần Phong nhíu mày lên tiếng trách móc, trên thế gian này chỉ một mình Thần Phong anh được quyền bắt nạt cô.



Trong lúc này Tim từ phía sau bước tới, Tim lịch sự nhìn hai người.



- Xin lỗi đã làm phiền Thần Tổng, đã đến giờ Thần phu nhân lên khán đài trình diễn.



Thần Phong nghe Tim nói vậy định lên tiếng huỷ bỏ buổi trình diễn đã định, nhưng không ngờ Chung Hân lại lên tiếng trước anh.



- Được, chúng ta đi thôi.



Nghe Chung Hân nói vậy tuy trong lòng Thần Phong không muốn, nhưng đành phải buông Chung Hân ra để cô đi theo Tim.



Sau khi Chung Hân bước theo Tim lên khán đài, mọi người liền tự giác an tọa.



Tất cả ánh đèn trên trần nhà trong đại sảnh được chỉnh mời đi, chỉ duy nhất trên khán đài còn lại ánh đèn sáng rực.
Chúng ta cho một tràng pháo tay cảm ơn Thần phu nhân.



"Bốp....bốp......bốp....."



Tiếng vỗ tay vang vọng cả căn phòng rộng lớn, Thần Phong ngỡ ngàng với lời nói của Tim.



Anh đã cho người điều tra một năm nay Chung Hân không có bất kỳ thu nhập gì, vậy ở đâu cô lấy ra một số tiền lớn đến như vậy.



Trong lúc Thần Phong còn đang ngẫm nghĩ về chuyện này, không biết từ lúc nào Chung Hân đã bước xuống khán đài ngồi bên cạnh anh.



Lúc này Thần Phong ngồi thật trầm lặng, những ngón tay thon dài đặt trên mặt bàn làm động tác đang vào nhau.



- Anh đang nghĩ gì lại nhập tâm đến vậy?



Chung Hân nhìn anh cười tươi nói, ở trước mặt mọi người cô luôn thể hiện mình là người vợ tốt, sống trong cuộc hôn nhân tràn ngập bởi hạnh phúc.



- Số tiền đó từ đâu em có được?



Thần Phong rất đắn đo khi hỏi Chung Hân câu này, anh sợ cô sẽ nói đó là số tiền do cô dùng thủ đoạn để có được từ những người đàn ông bên ngoài của cô, ba anh chính là một trong số đó.



- Đó là tiền tiêu vặt hàng tháng anh cho tôi.



Chung Hân với cặp mắt sáng lung linh nhìn anh mỉm cười đáp, Thần Phong bị tia sáng tỏa ra từ trong ánh mắt của cô làm cho say sẫm, anh ngây người nhìn cô.



- Em không dùng tiền tôi cho em sao?



Thần Phong nghi ngờ hỏi.



- Sống tại Thần Viên tôi đã có tất cả nên không cần sài đến tiền của anh.



Thần Phong thật không ngờ, chẳng lẽ anh đã đoán sai về cô.



Những người phụ nữ bên cạnh anh ít nhất mỗi tháng anh sẽ cho họ $10,000 USD để mua sắm nhưng họ luôn nói không đủ tiền dùng, còn Chung Hân một đồng cũng chưa từng động đến.



Thần Phong nghe cô nói vậy trong lòng chợt vui vẻ hẳn lên, sự hân hoan này anh cũng không biết vì đâu mà ra.



Lãnh Đồng nhìn hai người cười tươi trò chuyện một cách hạnh phúc trong lòng giận đến nghiến răng ken két, gương mặt cũng trở nên tái xanh.



- Mẹ!



Con không muốn nhìn thấy con đàn bà đê tiện kia nữa.



Lãnh Đồng quay sang nói nhỏ với Triệu Nhàn, cô thật căm hận Chung Hân.



Nói cho đúng hơn cô căm hận tất cả phụ nữ ở bên cạnh Thần Phong.