Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 62 : Thần Phong hiểu lầm
Ngày đăng: 13:44 18/04/20
Cô gái vừa định ngồi xuống ghế bên cạnh Phương Chính đột nhiên bị Thần Phong quát lớn, cô ta hốt hoảng ánh mắt sợ sệt nhìn Phương Chính.
Phương Chính không nói gì, chỉ vẫy tay ý bảo cô ta ra ngoài, tuy Phương Chính không biết cô ta đã làm gì sai lại khiến Thần Phong nổi giận, nhưng nhìn vào ánh mắt uyên thâm của Thần Phong, Phương Chính biết nếu cô ta còn ở lại hậu quả sẽ khó lường.
- Phong, cô ấy đã làm gì phật lòng đến cậu?
Hữu Phi Phàm một tay thản niên cầm ly rượu, tay còn lại vuốt ve đùi cô gái bên cạnh thích thú hỏi.
- Tôi không thích phụ nữ dùng mùi nước hoa Dạ Lý Hương.
Chỉ trách mùi hương trên người cô ta đã khiến anh nghĩ đến Chung Hân.
Thần Phong chợt giật mình kinh ngạc, tại sao khi ngửi thấy mùi hoa Dạ Lý Hương mình lại nhớ đến Chung Hân?
Không phải mình nên nghĩ đến Lãnh Thiên Hân sao?
Thần Phong vô cùng phiền não ngã người về phía sau dựa đầu vào thành ghế sofa, trong lòng băn khoăn không biết mình đang nghĩ gì, anh ghét nhất cảm giác hoang mang như tâm hồn đang lơ lững nơi nào đó không tìm ra lối thoát.
- Cậu bị dị ứng với mùi nước hoa Dạ Lý Hương sao?
Cao Tuấn nâng ly rượu trên tay lên hớp một ngụm, tuy anh hỏi Thần Phong như vậy nhưng trong lòng thật sự không tin, ở phía sau chuyện này chắc chắn còn có nguyên nhân gì đó.
-Ừ......
Đáp lại câu hỏi của Cao Tuấn chỉ là cái ừ lạnh lẽo của Thần Phong, vào giờ phút này anh thật sự không muốn nghĩ đến những chuyện khiến anh đau đầu.
Nhìn thấy Thần Phong không có ý định nói gì thêm, ba người liền tự giác nói sang chuyện khác.
Mấy cô gái ngồi bên cạnh bốn người rất biết quy củ, nếu không được họ cho phép, mấy cô gái tuyệt đối không được nói xen vào chuyện của bọn họ.
Tuy ngồi im lặng bên cạnh nhưng tay của họ không ngừng vuốt ve bắp đùi của người đàn ông muốn khơi dậy dục vọng trong lòng họ, chỉ cần được một trong bốn người để mắt tới thì họ sẽ như Thiên Nga hoá thành Phượng Hoàng.
Tại Trung Quốc này ai nấy đều biết bốn người đàn ông có mặt trong căn phòng này, là bốn người đàn ông ưu tú và xuất sắc nhất trên mọi mặt.
Trong lúc bốn người trò chuyện vui vẻ đột nhiên trên TV phát ra đoạn tin tức nóng bỏng làm cả căn phòng lâm vào trạng thái âm lãnh.
Hữu Phi Phàm buông cô gái ngồi bên cạnh ra, khom tới cầm lấy cái điều khiển TV bật âm thanh lớn hơn.
3 giờ khuya Thần Phong được Hứa Thừa Anh đưa về Thần Viên, Hứa Thừa Anh vừa dìu Thần Phong đến cửa phòng ngủ, Thần Phong đột nhiên dừng bước, chống tay lên cạnh cửa phòng để tránh cho mình ngã xuống, nhìn Hứa Thừa Anh cất giọng trầm khàn.
- Cậu về trước đi.
Nghe Thần Phong nói vậy Hứa Thừa Anh đành nhận lệnh, anh cúi đầu cung kính đáp.
- Dạ chủ nhân.
Nói xong Hứa Thừa Anh xoay người lại bỏ đi, trước khi bước xuống cầu thang Hứa Thừa Anh không tự chủ quay đầu lại nhìn Thần Phong.
Không biết vì sao phản ứng hôm nay của Thần Phong lại khiến Hứa Thừa Anh cảm thấy bất an trong lòng.
Hứa Thừa Anh không hề biết nỗi lo lắng trong lòng anh là vì Chung Hân mà ra.
Vào giờ phút này căn biệt thự rộng lớn yên tĩnh một cách đáng sợ, sự trống vấn càng khiến lòng của Thần Phong buốt giá hơn.
Anh hung hăng đá văng cánh cửa phòng ngủ, bước đi loạng choạng vào trong.
"Bang........"
Chung Hân đang ngủ yên lành trên giường lớn, đột nhiên một tiếng bang thật lớn vang lên làm cô giật mình tỉnh giác.
Chung Hân hốt hoảng ngồi bật dậy, tay bất giác cầm chặt tấm chăn kéo lên che lại phần ngực của mình, giống như tấm chăn chính là bức tường sắt Chung Hân dùng để tự bảo vệ cho bản thân.
Chung Hân với cặp mắt ngái ngủ mơ hồ nhìn Thần Phong, lúc này sắc mặt của Thần Phong nhìn vào thật mê ly, chắc có lẽ khi đàn ông ngà ngà say lại càng tỏ ra vẻ nam tính, sự hấp dẫn từ trong ánh mắt ngông cuồng kia khiến Chung Hân hoàn toàn chìm đắm vào trong đó.
Chung Hân ngồi yên trên giường ánh mắt chờ mong nhìn Thần Phong không chớp, Chung Hân cảm giác được tình cảm của Thần Phong đối với cô đã thay đổi, anh biết quan tâm, để ý đến cảm nhận của cô.
Thần Phong nhìn thấy Chung Hân với gương mặt phiếm hồng nhìn anh, sự quyến rũ tỏa ra từ trong ánh mắt của cô càng khiến Thần Phong chán ghét hơn.
Anh bước nhanh tới thân thể cao lớn chỉ trong tích tắc đã đè Chung Hân xuống cái giường lớn.
Chung Hân bất ngờ với hành động này của anh, cô mở to mắt nhìn vào sắc mặt giận dữ của Thần Phong.
Trong lòng thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra, sao Thần Phong lại nổi giận quay trở về Thần Viên.