Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 68 : Ngạo thiên cứu chung hân

Ngày đăng: 13:44 18/04/20


Ngạo Thiên thấy vậy liên khom người bế Chung Hân lên đi thẳng về hướng chiếc xe đang hiên ngang đỗ bên cạnh, nếu Thần Phong không biết cách chăm sóc cho vợ, vậy từ nay về sau anh sẽ là người chăm sóc cho cô.



Vừa đi Ngạo Thiên vừa lạnh giọng nói với Ken.



- Đưa bọn họ về thẩm vấn, tôi muốn biết ai đã làm ra chuyện này!



Ngạo Thiên nói với giọng lạnh như băng, nếu anh mà biết được kẻ nào muốn làm hại đến Chung Hân anh nhất định sẽ khiến họ chết không chỗ chôn thân.



- Dạ, chủ nhân.



Trong lúc thuộc hạ của Ngạo Thiên chuẩn bị đưa ba tên côn đồ về Thẩm vấn, đột nhiên hàng loạt tiếng súng vang lên, mấy tên thuộc hạ liền chạy nhanh tới đứng thành vòng tròn xung quanh Ngạo Thiên để bảo vệ cho anh.



Ngạo Thiên và thuộc hạ cảnh giác nhìn theo nơi phát ra tiếng súng, cái họ nhìn thấy chính là một người mặc y phục màu đen mang khẩu trang trên tay cầm súng, lách người vào những tán cây um tùm trong khu rừng phía sau.



Khi họ nhìn lại, thấy ba tên côn đồ đã bị bắn chết.



- Chủ nhân, theo thuộc hạ thấy chuyện Chung tiểu thư bị tập kích không phải là việc ngẫu nhiên.



Ken nhìn vào ba tên côn đồ nằm chết dưới mặt đất nói.



- Ken, cho người điều tra ngay.



Tôi muốn biết ai dám ở Thành Phố X này làm mưa làm gió.



Ở Trung Quốc chia ra rất nhiều thế lực ngằm nhưng hai thế lực mạnh nhất chính là Hội Thần Hoa của Thần Phong và Ngạo Long của Ngạo Thiên.



- Dạ, chủ nhân.



Tại một nhà hàng Nhật ở phía Đông thành phố X, trong căn phòng VIP một người phụ nữ cùng với một người đàn ông, nghiêm túc ngồi quỳ gối trước bàn ăn theo phong cách Nhật Bản.



- Nhàn, tôi đã nói với bà nhiều lần, không nên để Đồng Đồng hành động lỗ mãng.



Sao bà lại không theo sát đứa con gái?



Người đàn ông trung niên cầm chung rượu sake lên hớp một ngụm, nói với giông không hài lòng.



- Ông cũng biết đứa con gái này của chúng ta rất ương ngạnh, có bao giờ nó chịu nghe lời tôi đâu.



Nhưng ông đừng lo, tôi đã thuê sát thủ giết chết bọn côn đồ, không để ai biết việc này có liên quan đến Đồng Đồng nhà ta.



Triệu Nhàn nhìn người đàn ông nói với giọng vênh vang, bà sẽ ở sau lưng bảo vệ đứa con gái.




Ngạo Thiên nhìn Chung Hân cười ngọt ngào bước chậm rãi đến bên cạnh giường.



Ngạo Thiên vừa tiến đến gần Chung Hân, cô liền nhích người về phía sau,  trong ánh mắt hiện lên sự đề phòng.



Ngạo Thiên thấy hành động phòng bị của Chung Hân liền cười tươi.



- Em đừng lo, tôi không ăn thịt em đâu mà em sợ.



Trong lời nói của Ngạo Thiên có phần đùa bỡn khiến Chung Hân buông lỏng sự đề phòng.



- Sao tôi lại ở đây?



Chung Hân nhìn chằm chằm vào Ngạo Thiên nói, lúc này anh đang cẩn thận cầm lấy bát cháo dùng miệng thổi nhẹ nhàng để cháo mau nguội hơn.



- Hôm qua tôi tình cờ cứu được em, biết Lãnh Thiên Hân em có rất nhiều kẻ thù nên mới cố tình đưa em về nhà của tôi.



Ngạo Thiên vừa nói vừa đưa bát cháo đã thổi nguội đến trước mặt Chung Hân, Chung Hân không nhận lấy bát cháo anh đưa, trong lòng hoang mang không biết Ngạo Thiên muốn gì ở cô.



- Sao.....sao..... Anh biết tôi là Lãnh Thiên Hân?



Anh cho người điều tra tôi?



Chung Hân ngồi thẳng người lại nhìn Ngạo Thiên chất vấn anh.



Ngạo Thiên không trả lời ngay, anh từ từ đặt bát cháo vào trong tay cô.



- Em ăn trước rồi tôi sẽ nói cho em biết.



Chung Hân không có tâm trạng để ăn gì nhưng cô biết nếu cô không ăn Ngạo Thiên nhất định không chịu thôi.



Cô nhanh chóng mút từng muỗng cháo lên ăn liên tục, vì hành động này của cô nên đã khiến mình bị sặc.



- khù.....khù.......



Ngạo Thiên thấy vậy lập tức vươn tay cầm lấy ly nước lọc bên cạnh đưa cho Chung Hân uống.



- Em ăn từ từ thôi.



Kỳ thật bên cạnh anh xuất hiện rất nhiều phụ nữ nhưng anh chưa từng động lòng, cho đến khi anh gặp cô tại bệnh viện trong lòng anh mới biết yêu một người là như thế nào, trong lòng cứ nhớ mãi hình bóng của người đó.