Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 85 : Người đàn ông thần bí
Ngày đăng: 13:45 18/04/20
Ngạo Thiên vừa nói vừa từ phía biệt thự bước tới, vừa rồi đợi Chung Hân rất lâu không thấy cô quay trở lại trong lòng anh rất lo nên mới ra ngoài tìm cô.
Không ngờ vừa ra đến vườn hoa, đã nhìn thấy Thần Phong giữ chặt tay Chung Hân.
Chung Hân bất ngờ với lời nói của Ngạo Thiên, anh nói vậy là có ý gì?
Người phụ nữ của anh!
Ngạo Thiên bước tới hắt tay của Thần Phong ra, anh thản nhiên choàng tay qua eo Chung Hân ôm cô chặt vào lòng.
Vẻ mặt dịu dàng thâm tình vừa rồi của Thần Phong được thay thế bởi sự lãnh khốc, ánh mắt tỏa ra sát khí nhìn chằm chằm vào bàn tay lúc này đang giữ chặt eo Chung Hân.
Thần Phong giận đến xanh cả mặt bàn tay không tự chủ siết chặt lại, khiến vết thương càng chảy máu nhiều hơn.
Thần Phong không nói gì cũng không chất vấn Chung Hân việc này là sao.
Anh cố kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng, nhìn Ngạo Thiên chuẩn bị đưa Chung Hân rời đi.
Trước khi đi Ngạo Thiên còn không quên để lại một câu.
- Bây giờ Hân Hân đã là vị hôn thê của tôi, mong Thần Tổng hãy tự trọng đừng quấy rầy cô ấy.
Nói xong Ngạo Thiên dìu Chung Hân vào trong, anh cố tình áp sát mặt mình vào mặt Chung Hân ân cần quan tâm.
- Em có sao không?
Giọng nói dịu dàng của Ngạo Thiên khiến Chung Hân đau lòng, cô biết Ngạo Thiên cố tình nói vậy là để giúp cô. Nhưng vừa rồi khi nhìn vào ánh mắt của Thần Phong, ánh mắt thất vọng đau khổ của anh, khiến trái tim cô đau lên từng cơn.
Sao người đan ông này, lúc nào cũng có sức ảnh hưởng lớn trong lòng cô.
Rõ ràng cô hận anh, nhưng tại sao khi nghe anh nói những lời thâm tình đó trong lòng cô lại cảm thấy bối rối.
Những gì anh vừa nói với cô, có phải là sự thật không?
- Con thì không sao chỉ cần giúp được bác, giúp được........Hân Nhi thì dù phải bỏ cả mạng này con cũng không ngại.
Ánh mắt thâm thúy của Thần Phong nhìn thẳng vào ly rượu đỏ, ánh đèn trên trần nhà rọi thẳng vào chiếc ly thuỷ tinh, phản chiếu lại màu đỏ sẫm lên gương mặt mệt mỏi của anh.
- Hân Nhi..... Nó ra sao rồi?
Bác xem TV thấy con bé đi cùng với Ngạo tổng........
Người đàn ông cất giọng lo lắng, nói đến đây ông tự giác không nói gì thêm.
Thần Phong nheo mắt, đôi môi mỏng mếm chặt lại thành đường thẳng khi nghe người đàn ông nói.
Hiện tại cái Thần Phong khong muốn nghe nhất chính là tên của Ngạo Thiên.
Nếu có thể vừa rồi anh muốn xông tới đánh cho Ngạo Thiên một trận, rồi đưa vợ của mình về.
- Bác nghỉ ngơi cho tốt, mọi chuyện cứ để con giải quyết.
Con còn có chuyện nên đi trước.
Nói xong Thần Phong nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, tuy Thần Phong không nói ra miệng nhưng người đàn ông biết anh đang cố tình hạnh hạ bản thân. Thần Phong dùng rượu và cigar để làm giảm đi sự nhớ nhung trong lòng anh.
Thần Phong đứng thẳng người chỉnh lại âu phục của mình bước về hướng cửa, vừa lướt ngang qua người của Lăng Triều, Thần Phong liền lên tiếng.
- Cậu phải cho người canh chừng hai bốn trên hai bốn, tôi không muốn có việc ngoài ý muốn xảy ra.
Lăng Triều cúi đầu đáp.
- Thuộc hạ đã hiểu.
Thần Phong gật đầu một cái rồi cùng Hứa Thừa Anh bước ra khỏi biệt thự.