Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 96 : Thái Thịnh nghi ngờ Triệu Nhàn
Ngày đăng: 13:45 18/04/20
Chung Hân đau lòng khi nhìn thấy nét mặt đau thương của Ngạo Thiên.
Cô vươn tay nắm lấy bàn tay ấm áp của anh, cất giọng khe khẽ.
- Em xin anh, xin anh hãy tiếp tục ở lại bên cạnh em, làm người anh trai mà em kính trọng nhất.
Có được không?
Chung Hân nhìn Ngạo Thiên bằng ánh mắt thâm tình khi nói ra những lời này, cô biết mình nêu ra yêu cầu đó đối với Ngạo Thiên thật bất công, nhưng cô không thể vì thương hại nên chấp nhận tình yêu của anh.
Ngạo Thiên trầm mặc một lúc không trả lời cô ngay, gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ khó xử, nhưng khi anh nhìn vào gương mặt dịu dàng cùng với anh mắt thiết tha của Chung Hân nhìn mình, chỉ mong sao anh hiểu được nỗi lòng của cô.
Ngạo Thiên thận trọng suy ngẫm, vài giây sau Ngạo Thiên bất giác gật đầu, tuy trong ánh mắt có phần bất đắc dĩ nhưng cũng đã đủ khiến Chung Hân mừng đến rơi nước mắt.
Chung Hân biết trong lòng mình đã xem Ngạo Thiên như là anh trai, cô vui mừng nở một nụ cười rực rỡ, khom tới ôm chặt anh.
- Anh ba.
Ngạo Thiên một tay giữ chặt ly rượu thủy tinh tránh cho chất lỏng màu đỏ văng ra ngoài, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng mảnh mai của cô.
- Thật khờ.
Ngạo Thiên đã suy nghĩ thông suốt, yêu một người không có nghĩa phải chiếm hữu, mà phải khiến người mình yêu sống hạnh phúc vui vẻ mới gọi là yêu.
Ngoài ban công tại ngôi biệt thự bên cạnh, Thần Phong trên tay cầm ly rượu mạnh, từ lúc Thần Phong gặp mặt Chung Hân tại đám tan của Lãnh Minh, Hứa Thừa Anh đã điều tra ra được nơi Chung Hân sinh sống.
Đêm nào anh cũng đứng ngoài ban công, từ xa xa ngắm nhìn cô đến khi biệt thự của Chung Hân tối đèn anh mới chịu vào trong nghỉ ngơi.
Cho dù Chung Hân không biết anh đang quan sát cô, nhưng chỉ cần nhìn thấy Chung Hân là anh đã cảm thấy vui trong lòng.
Đêm nay ngoài trời tối hơn ngày thường, gió cũng mạnh hơn.
Thần Phong nhìn thấy Chung Hân ngồi ngoài ban công một mình, chỉ mặc trên người bộ đồ ở nhà mỏng manh, Thần Phong đau lòng sợ ngoài trời gió lạnh sẽ khiến cô bị cảm.
Hiện tại Thần Phong có trăm lời ngàn lời muốn nói với cô, nhưng trong lòng anh lúc này thật sự cảm giác rất bất lực.
Anh chưa từng cảm giác vô dụng như bây giờ, Chung Hân đang ở trước mắt anh nhưng anh lại không thể nào chạm vào cô được.
Triệu Nhàn nói với giọng hoang mang, người đàn ông khó chịu nhíu mày, cuối tuần này là ông đã làm trong sở xét nghiệm ADN tròn 15 năm, chưa từng bị người khác chất vấn về độ chính xác của kết quả.
- Lãnh phu nhân, bà thật biết nói đùa.
Phòng thí nghiệm ADN này là nơi với những thiết bị tối tân nhất trên thế giới, không thể nào xảy ra sai sót.
Triệu Nhàn nghe người đàn ông nói vậy bà không cam tâm, bà tức giận cầm lấy tờ giấy kết quả xét nghiệm của bà và Lãnh Đồng lên xem, hy vọng rằng kết quả cũng sai.
Thái Thịnh nhìn thấy phản ứng của Triệu Nhàn khi nhìn vào tờ giấy, ông liền đọat lấy tờ giấy trên tay Triệu Nhàn xem.
Kết quả là 99.89% hai người cùng chung huyết thống.
Đột nhiên bàn tay đang cầm tờ giấy xét nghiệm của Thái Thịnh đập mạnh lên bàn, vang lên âm than chói tai.
"Bang......"
- Bà....bà giỏi lắm, bà xem tôi như một thằng ngốc bấy nhiêu năm.
Bà chờ xem kết cuộc thê thảm của bà.
Thái Thịnh nói xong, ông với gương mặt hầm hầm rời khỏi, Triệu Sang từ nãy giờ vẫn ngồi một bên bước tới. Hắn cầm hai tờ giấy xét nghiêm lên xem.
- Chị hai, sao lại như vậy?
Nếu chị nói cho em biết trước Đồng Đồng không phải là con của ông ta, em sẽ không đề nghị làm kiểm tra ADN chết tiệt này.
Triệu Sang nhìn Triệu Nhàn nói với giọng chán nản, sao mọi chuyện lại trở nên như thế này.
Triệu Nhàn lườm Triệu Sang một cái nói với giọng phẫn nộ.
- Im miệng!
Lãnh Đồng là con của ai chị là người biết rõ nhất, không cần những thứ vô dụng như kết quả ADN này.
Triệu Nhàn vừa nói vừa giận dữ xé nát tờ giấy kết quả, rồi lập tức rời đi.