Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Chương 124 :
Ngày đăng: 15:58 18/04/20
⚠⚠⚠ Chươngcósự xuất hiệncủamộtsố cảnh khônghợpthuầnphongmỹtục, trẻemdưới 18 khôngnêncoi!!!
Hồng Ngọc sải chân bước theo Văn Hóa.
Hai người băng qua quãng đường dài quanh co, không ai nói với ai lời nào.
Nơi này, ánh sáng và bóng tối cùng nhau giao hòa, trên những ngọn cây xanh đen vờn đầy những ánh sao trời lấp lánh xinh đẹp vô cùng. Khung cảnh thanh nhã, đáng tiếc lòng người lại rối ren, không ai đủ tâm tình để hương thụ vẻ đẹp trời ban cho người này nữa..
Văn Hóa xuất trình thẻ của mình, sau đó nhanh chóng bước qua hàng người bảo vệ. Những vị này chỉ bảo vệ tầng ngoài và khu vực sảnh dưới mà thôi. Mặc dù trên tầng hai cũng có một vài người, nhưng theo đúng quy định họ chỉ được phép ở hai đầu hành lang, tuyệt đối không được tiến vào phòng làm phiền người bệnh. À, tất nhiên là trừ trường hợp trong phòng bệnh xuất hiện sự vụ gì bất thường.
Nhưng mà nói thật, từ ngày đi làm nhiệm vụ đến giờ đây chính là vụ nhàn nhã nhất của bọn họ đấy! Bảo vệ một ông già gần đất xa trời bao nhiêu ngày, ấy vậy mà ngoài việc canh xem có ai ra vào hay không thì tuyệt nhiên không có chút nguy hiểm nào hết. Không ám sát, không hãm hại, toàn bộ đều là người nhà ra vào.. Ầy, nhà có tiền thật khó hiểu! Chi ra cả một khoản lớn mời cả bầy vệ sĩ về chỉ để trưng cho zui mắt!
"Văn Hóa.." Hồng Ngọc đợi đến khi cả hai bước gần đến cửa phòng ông Trịnh mới rụt rè lên tiếng. Dựa vào phản ứng giận dữ này của cậu ta, cô có thể đoán được đến tám chín phần rồi.
Nhất định khi nãy cậu ta đã thấy hình ảnh cô và Ngọc Thái thânmật quá độ! Và hiển nhiên vì yêu thích Hồng Ngọc nên khi nhìn thấy cảnh này Văn Hóa sẽ nổi giận. Hơn thế nữa, khi thấy cô không có phản ứng đẩy anh ta ra hoặc bỏ chạy, cậu ta sẽ nghĩ rằng Hồng Ngọc ngầm đồng tình và càng khó chịu hơn nữa..
Nên giải thích như thế nào?
Tất cả chỉ là hiểu nhầm? Ừ, hiểu nhầm lại có thể kịch tính đến đoạn chuẩn bị lột đồ lăn bàn lăn ghế thế sao?
Cô bị ép? Ép! Vậy thế sao không la lớn lên, hoặc giằng ra bỏ chạy mà lại im re chịu trận như vậy?
Ầy! Có trách cũng chỉ nên trách bản thân lúc đó tự dưng mê muội! Bình thường Hồng Ngọc rất lí trí cơ mà, sao hôm nay khi bị Ngọc Thái kia thân mật ôm hôn một chút đã xoắn xuýt lên rồi? Hừ, tỉnh lại mau! Mày không phải loại thiếu đàn ông thế chứ Ngọc?
Đừng có đùa!
Cô đã giữ gìn bao năm nay đó, đừng bảo chỉ vì chút giận
dỗi con con đó mà cậu ta dám đang tâm phá hoại trinh tiết của cô!
Không muốn!
Trịnh Văn Hóa cậu mau cút xuống cho tôi!
"Chặt thật.." Văn Hóa vẫn rất nhẹ nhàng, từng chút, từng chút một nhét vào phía trong chật hẹp của Hồng Ngọc. Hắn ngạc nhiên vô cùng khi phát hiện ra bên trong động ẩm ướt của cô xuất hiện một thứ ngáng đường "Em vẫn còn? Em chưa từng quan hệ với ai?"
"..." Hồng Ngọc đau đến độ nhức nhối, nhưng trong cái đau đớn ấy lại tồn tại một tia khoái cảm xa lạ khiến cô quằn quại. Nhắm mắt lại, gật đầu khó nhọc, Hồng Ngọc âm thầm chửi bới trong lòng. Mày nghĩ bà đây dễ dãi lắm à? Đúng là thằng khốn! Làm xong thử coi bà có giết mày hay không!
"Hồng Ngọc! Tôi yêu em nhất!" Văn Hóa vui sướng không hề cố kỵ nữa, cứ như vậy đâm thẳng, làm rách đi màng chắn cuối cùng của cô. Sự đau đớn đột ngột khiến nước mắt sinh lý chảy tràn trên mặt Hồng Ngọc. Văn Hóa thỏa mãn dùng kĩ xảo điêu luyện của mình khiến cô phân tán, cơn đau chạy đi nhanh chóng, thay vào đó, chỉ còn sự sung sướng ập tới như sóng triều.. "Em là của tôi! Vĩnh viễn của tôi!"
*
Hai người cùng nhau ở trong phòng làm đến trời đất rung chuyển. Văn Hóa ôm lấy Hồng Ngọc, gần như đá ông Trịnh xuống khỏi giường bệnh mà chiếm lấy chiếc giường nhỏ tha hồ làm ra đủ loại tư thế. Bọn họ chẳng hề hay biết, phía trong nhà vệ sinh khép hờ lúc này vẫn còn một người chưa kịp rời đi đang cười nham hiểm sau đó đưa điện thoại lên quay một cách cặn kẽ quá trình làm tình đầy kinh diễm của họ. Và càng không hề nhận ra, người bệnh vốn hôn mê nằm đó cuối cùng cũng tỉnh lại, thều thào những tiếng nho nhỏ, âm thanh yếu ớt đến mức đáng thương.
Cuối đời còn được xem xuân cung đồ sống động đến vậy.. Ông nội Trịnh, rốt cuộc trong lòng ông lúc này đang vui vẻ hay tức giận đây?