Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Chương 143 :
Ngày đăng: 15:58 18/04/20
Đầu óc Si Tình quay cuồng, cô không rõ lúc này là lúc nào, hôm nay là hôm nao, ngày này là ngày nào.. nữa rồi. Thuốc kích dục và hàng loạt những loại dụng cụ tra tấn khiến thần trí cô mất đi khả năng suy nghĩ và tính toán. Toàn bộ những gì còn sót lại chỉ là ham muốn hừng hực và sự mong mỏi được nhét vào, được lấp đầy, được lên đến đỉnh cao..
Mở mắt nhỏm dậy, nơi cô đang ngồi là sàn nhà lạnh băng. Nhưng cái lạnh nơi đó chẳng thể bằng cái lạnh đang tỏa đầy tâm hồn cô. Si Tình bị người ta hãm hại, đã vậy còn là hãm hại bằng cách khiến cô nhục nhã nhất. Giây phút đám người đó tiêm thứ thuốc kia vào người, cô đã biết hôm nay mình chết chắc rồi. Thế nhưng biết là một chuyện, chính thức trải nghiệm lại là chuyện khác.
Đám người dã man đó trói buộc Si Tình trên giường, chúng lột sạch cô, lần đầu tiên cũng không sử dụng "chim nhỏ" phía dưới mà đem s*x toy lạnh băng ra phá vỡ phòng tuyến quý giá nhất của cô. Sự thô ráp, cái đau đớn, nỗi nhục nhã.. dâng lên trong lòng Si Tình, nhưng lại rất nhanh bị khoái cảm do thuốc kích dục đem đến khỏa lấp. Cô bật ra những tiếng rên rỉ cầu xin đáng xấu hổ trước máy quay, tự miệng mình nói mà bản thân lại không thể quản.. Cảm giác đó khó chịu vô cùng, khó chịu tới mức lúc này - khi cô đã hoàn toàn thoát khỏi sự chi phối của thuốc - Si Tình muốn lôi lưỡi của mình ra, một lần lại một lần rửa sạch!
Nhưng rửa rồi thì thân thể này, danh dự này của cô có hết nhơ nhuốc được hay không đây?
Nước mắt lã chã rơi rớt, căn phòng trống trải giống hệt trái tim cô lúc này. Sau khi hành hạ cô đến hỏng, mấy người kia đã ôm theo máy quay và toàn bộ đồ đạc rời đi. Trước khi đi khỏi, còn mở tung cửa để mặc những kẻ hiếu kì bên ngoài nhìn thấy cảnh dâm loạn bên trong, triệt để khiến danh dự của cô nát bét. Bọn họ nói, nếu Si Tình còn dám làm loạn hoặc ngu ngốc nghe lời người khác làm loạn thì chuyện sẽ không dừng ở mức đơn giản thế này. Bọn họ có cách khiến cô và cả gia đình cô phải hối hận, phải nhục nhã, phải sống không bằng chết!
Liên quan đến bản thân thì có thể nói là tự làm tự chịu, nhưng nếu liên lụy đến cả gia đình của cô.. Si Tình thật sự không dám tưởng tượng đến chuyện bố mẹ cô ở quê nhà biết việc cô bị người ta ép đóng phim x nhơ bẩn như thế. Càng không dám nghĩ đến cảnh những người hàng xóm lắm điều bên cạnh phát hiện, sau đó ở sau lưng cô và gia đình chỉ chỏ, bàn tán, cười cợt..
Ngu ngốc!
Mày thật sự quá ngu ngốc Si Tình ạ!
Xem đi!
Một phút lấy oai trước mặt Ngọc Thái mà khiến bản thân bị hủy hoại nhục nhã đến mức này.. Mày không đáng sống! Sống trên đời chỉ làm ảnh hưởng đến người khác mà thôi!
Đúng vậy..
Cô sống để làm gì khi mọi chuyện đã đến nước này?
Hay là chết đi? Chỉ cần một dao, một liều thuốc.. toàn bộ mọi thứ đều sẽ kết thúc hết!
Cô mở bừng mắt, sức lực không hiểu từ đâu cuồn cuộn trở về. Si Tình đóng khóa chặt cửa, điên cuồng lao vào bếp cầm lấy con dao lớn cứa mạnh vào động mạch cổ tay. Khoảnh khắc cơn đau ập đến, Si Tình sực nhớ ra bản thân còn chưa thay đồ, chưa tắm rửa sạch sẽ.. nếu thế này khi người khác phát hiện xác của cô chẳng phải xấu hổ lắm sao?
Không được!
Chết cũng phải đẹp có biết không?
Si Tình hoa mắt chạy lại chỗ hòm cứu thương, loạn đổ toàn bộ đồ đạc có trong đó ra, nhanh chóng làm sơ cứu. Cũng may dao bếp của cô không sắc lắm nên cứa cũng không đứt quá nhiều, máu cũng chưa đến độ tuôn xối xả.. nếu không nhất định lúc này cô có muốn tự cứu cũng không được nữa.
Ngồi bệt xuống đất thở mạnh, nỗi đau bên tay hòa chung với cái đau của toàn bộ thân thể. Tự dưng trong lòng Si Tình nảy sinh một nỗi oán hận không tên.
Đúng là như vậy!
Trong bữa tiệc hôm đó hắn mải theo chân ông Trịnh đi giao thiệp với người ta. Sau khi đi chán, chạy lại tìm người đã thấy Hồng Ngọc bị một tên đàn ông thối cuốn lấy nói chuyện! Hắn vì cáu giận nên đã chạy tới gây chuyện, tên này vốn thuộc phái thựclực, nhìn thấy công tử thế gia như hắn hành xử lỗ mãng cũng chỉ cười khẩy. Chính nụ cười khẩy này của tên đàn ông đó đã khiến hắn lộn ruột, Văn Hóa nín nhịn cho qua tiệc, đợi đến lúc thích hợp mới đưa tay kéo đổ doanh nghiệp của nhà gã.
Ai ngờ được.. Gã đàn ông thấp cổ bé họng, bị hắn di chết trong một nốt nhạc ngày nào lại biến cường nhanh như vậy.
Văn Hóa có chút rụng rời, tay chân bủn rủn khi nghĩ tới chuyện nhỡ đâu X biết việc kinh doanh của gã phá sản có tay hắn đụng vào..
"Anh X, là tôi trẻ dại, có gì xin phép anh bỏ quá cho.."
"Nói bỏ qua liền bỏ qua?" X nhướn mày, lạnh giọng "Thôi thế này đi, cũng không phải chuyện gì quá mức to tát, cái tôi để tâm chỉ có cô gái kia mà thôi!"
"Hồng Ngọc?"
"Hồng Ngọc? Tên cũng thật đẹp!" X vui vẻ híp mắt, khóe môi cũng nhếch lên cao "Cậu đưa cô ấy đến gặp tôi một ngày, sau đó mọi chuyện giữa chúng ta liền xí xóa!"
"Còn.." Văn Hóa cắn môi, thù cũ bỏ qua được là tốt, nhưng điều quan trọng nhất khi hắn tìm tới đây đâu phải để nhắc đến quá khứ đó chứ? "Còn.. Việc của mẹ tôi.."
"A.. Vụ mưu sát ở Trịnh gia kia ấy hả?" X lười biếng gật đầu, đôi mắt đẹp nhìn xoáy qua đầy nhạo báng "Còn phải đợi nha ~"
"Đợi.." Văn Hóa ngạc nhiên hỏi gấp "Là đợi cái gì?"
X cười thâm thúy, đôi mắt sáng đầy toan tính vẫn hướng lên phía Văn Hóa không rời. Hắn vô thức lui người về sau, hi vọng tránh càng xa người này càng tốt.
Ngu ngốc..
Thật sự ngu ngốc!
Vì sao Văn Hóa ngày xưa lại có thể dại dột tự kiêu đến vậy chứ? Cậy mình con nhà thế gia mà liên tục đắc tội với những người không nên đắc tội. Lúc trước hắn không thấy nguy cơ, thế nhưng bây giờ, khi thân cô thế cô mới thấy.. tất cả những người này đều là hạng có đầu óc, có thực lực và dĩ nhiên hắn không thể so bì!
Ngay khi Văn Hóa muốn cúi mặt chịu thua, chạy trốn toàn bộ mọi sự, X ở phía bên kia đột nhiên chớp mắt, gã nhướn môi, chậm rãi phun ra từng từ: "Đợi xem phản ứng của người đẹp có đủ khiến tôi vừa lòng hay không!"
*Mùng 1 của mng ra sao? Aiđượclìxìbaonhiêumauthốngkêđểmịgatovớinào 😢😢😢😢