Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 99 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Hai vị nào đó nhanh chóng được hiệp hội áo đen cho ra ngoài. Mãi đến khi họ khuất sau hành lang dài, Hạ Lam vẫn còn cảm thấy đầu ong ong vì bị hai giọng nói đan xen kia tra tấn.



Vậy là đều đến cầu xin "cậu Minh" này tha cho mình, một người vì tên Tình Trường nào đó.. Ấy, nào đó? Hình như có quen! Phải rồi, chính là ngày cô và Văn Minh trở về Trịnh gia, sau đó vô tình hữu ý vấp phải cô em Dung Dung và cậu thiếu gia nhà cảnh sát trưởng coi thường pháp luật nhảy vào đường ngược chiều!



Nhưng chỉ là một vụ va chạm nho nhỏ, hơn nữa bọn nhóc trẻ trâu đó đủ sức tự định hình hành vi của mình sao? Dù gì thằng nhóc đó cũng đã bị đánh gãy tay rồi, còn hại luôn cả bố nó mất việc.. hình như có hơi tàn nhẫn phải không nhỉ?



Hạ Lam không thuộc dạng thánh mẫu bạch liên, trong suy nghĩ của cô luôn phân định rõ ràng: lỗi của ai, tự người ấy gánh chịu. Và ở đây một người mắc lỗi lại kéo theo cả một nhà, thậm chí nhiều nhà cùng xuống bùn.. Có phải hơi quá đáng hay không?



Người còn lại đến vì đã vô tình "đụng" phải người thuộc quyềnsởhữucủaVănMinh. Ơ hơ, hay quá nhỉ! Hạ Lam này thuộc quyền sở hữu của cậu ta từ bao giờ sao chính cô cũng không hay biết vậy? Đúng là Văn Minh làm chuyện này nhằm mục đích trút giận giúp cho cô, nhưng không hiểu sao Hạ Lam vẫn cảm thấy có gì đó khúc mắc. Dường như việc trả thù dạ tiệc hôm ấy chỉ là cậu ta tiện đường thì làm, mục đích thật sự của Văn Minh sâu xa hơn nhiều. Ví như, hết giá trị lợi dụng liền bị loại bỏ chẳng hạn?



Hầy, nghĩ quá nhiều rồi!



Hạ Lam xoa xoa hai bên thái dương, đi ăn một bữa cũng có thể sóng gió đến mức này. Nếu vậy, cô tình nguyện ở nhà ăn mì gói cũng không thèm tới mấy nơi xa hoa chuốc chuyện đau đầu!



"Chuyện gì cũng có nguyên nhân cả!" Văn Minh rung chuông nhỏ gọi phục vụ trở vào "Hạ Lam cứ yên tâm, tôi làm như vậy tuyệt đối không quá tay với ai cả!"



"Việc của cậu liên quan gì đến tôi mà yên với chả tâm?" Hạ Lam cười cười, giả trang bình thường hết sức. Vừa lúc cô phục vụ xinh đẹp cũng từ ngoài bước vào, đem thực đơn đưa tới trước mặt hai người.



Mọi lần còn có chuyện một người xem menu một người nghỉ, hôm nay thì vui rồi, ngồi chung một góc, ai cũng được coi hết!



"Lần sau đừng để mấy chuyện này ảnh hưởng đến bữa trưa của chúng ta!"



"Vâng thưa vợ!" Văn Minh cười khẽ, đem tay gác lên thành ghế khiến Hạ Lam có ảo giác cậu ta chuẩn bị ôm mình.



Phục vụ nhìn thấy cảnh này tự dưng muốn cắn khăn tay, cắn tạp dề, cắn.. Cái gì đó cho đỡ ngứa răng!




Ầy, đúng là nam chính có khác, tùy tiện làm gì cũng có thể khiến người ta mở mang tầm mắt! Còn nhớ nửa tiếng trước Văn Minh gắp con thú đầu tiên thất bại bị cô cười thảm như vậy.. Thế mà nửa tiếng sau, toàn bộ thú bông trong tủ kính đã bị cậu ta đoạt bằng sạch!



"Tôi ôm được!"



"Em cũng nhẹ, thế tôi ôm em được không?" Văn Minh cợt nhả cười, không hề khách khí lấy túi lớn trên tay Hạ Lam chuyển sang bên mình "Cậy mạnh suốt ngày không thấy mệt hả?"



"Mệt! Mệt! Đó, cậu xách cả đi!" Hừ, lần nào cũng nhắc vấn đề này, người không thấy mệt là cậu mới phải! "Bây giờ chúng ta đi đâu? Về nhà?"



"Qua siêu thị đã!" Rất nhanh đã tới xe của hai người, Văn Minh mở cốp, nhét toàn bộ đồ vừa cướp đoạt trong trung tâm trò chơi vào "Chúng ta phải mua nguyên liệu nấu ăn!"



"Ồ.."



"Tôi biết em có học qua một lớp nữ công.." Văn Minh mở cửa cho vợ ngồi xuống ghế phụ bên cạnh, sau đó cũng tiến vào ghế lái, thắt dây an toàn, bắt đầu khởi động xe đi "..Nhưng có vẻ hôm nay tài nghệ của em chỉ dừng được ở mức phụ bếp thôi.. Vì hôm trước tôi có hứa sẽ nấu cho Hạ Lam một bữa tối hoàn mỹ rồi!"



"Cậu chắc chắn nó hoàn mỹ đấy chứ?" Hạ Lam nheo nheo mắt, nhìn Văn Minh đánh xe vào siêu thị. Cô đây học nấu ăn suốt khoảng thời gian cậu ta rời đi còn chưa dám vỗ ngực tự tin sẽ nấu được một bữa ra hồn, thế mà người này đi suốt lại dám lên mặt như thế? "Bụng dạ tôi yếu!"



"Ba ngày trước khi về nước tôi có gặp qua một danh sư.." Văn Minh tự đắc khoe mẽ "..Ông ấy nói tôi rất có thiên phú, nếu muốn chỉ cần một năm liền có thể thăng cấp đầu bếp chuẩn năm sao!"



"..." Hư cấu!



Đừng tưởng cậu là nam chính liền muốn song toàn thế nào thì song toàn thế đó!



"Vợ, cưng cứ yên tâm thưởng thức mỹ vị đi!" Cậu ta nháy mắt, thoắt cái tiến sát mặt Hạ Lam thì thầm "Sau đó nghĩ thử xem nên thưởng cho anh thứ gì tương xứng với bữa tối hoàn mỹ này!"