Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 24 : Rời đi

Ngày đăng: 12:35 30/04/20


Edit:Sindy0900



Beta: [SYR TEAM]



Team: Lục Vân Đảng



Nửa đêm.



Thời Tiểu Niệm mơ một giấc mộng đẹp, mơ cô tìm được một đống chứng cớ chứng minh sự thành thật của cô, cô đem chứng cớ toàn bộ đưa cho Cung Âu.



Cung Âu mang theo vô số bảo tiêu mà đi đến thành phố S lớn nhất đứng ở cao ốc, quỳ đầy đất, một bên dập đầu một bên hô, "Thời tiểu thư, hết thảy đều là tôi nghĩ sai rồi, hãy đánh tôi đi! Hãy chà đạp tôi đi!"



Hình ảnh kia bỗng dưng lại vô cùng đẹp mắt.



Cô đứng trước mặt Cung Âu, một cước dẫm lên vai của hắn, cười đến đắc ý.



"Người phụ nữ này, hơn nửa đêm cô cười cái gì?"



Một giọng nam khêu gợi bỗng nhiên vang lên bên tai cô.



Thời Tiểu Niệm khiếp sợ mà mở to mắt.



Ánh đèn ngủ lờ mờ trong phòng, Cung Âu đang nằm ở bên cạnh cô, một tay chống trên giường, tựa hồ là vừa tắm rửa xong, mặc trên người áo tắm màu xám bạc, tóc ngắn còn ướt, đôi đồng tử nhìn chằm chằm cô.



"Ah......"



Thời Tiểu Niệm chấn kinh không nhỏ, lập tức bật người ngồi dậy, không đến một giây, lại mệt mỏi mà nhoài ra giường, thở gấp nói "Anh, anh làm cái gì?"



"Ngủ."



Hắn nói, giọng điệu lãnh đạm.



"Nhưng đây giường là tôi ngủ......"



"Đây là nhà tôi, tại sao tôi không thể ngủ?" Cung Âu nhíu mày.



"Tôi đi."



Thời Tiểu Niệm cố hết sức mà ngồi dậy chuẩn bị xuống giường, hai chân bỗng dưng lại bất động, người đàn ông dùng chân nặng trịch mà đè lên người cô, Thời Tiểu Niệm dùng sức kháng cự mà nhìn về phía hắn "Anh định làm gì?"



"Ngủ, ngủ cùng người phụ nữ của tôi, có vấn đề sao?"



Cung Âu trực tiếp đem cô trở thành vật sở hữu của hắn, ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm vào cô, dưới ánh sáng lờ mờ giống như con báo đang chăm chú nhìn con mồi của chính mình.



"Lấy chân ra, tôi muốn xuống dưới."



"Cô muốn đi sao? Tốt." Cung Âu ngoài dự đoán mà hào phóng đáo ứng, dịch chuyển chân.


Hắn bị rối loạn nhân cách cố chấp, được rồi, cô nhịn hắn.



Thời Tiểu Niệm làm bộ không nghe thấy, bình tĩnh hỏi, "Có muốn tôi làm một ít kem cho anh?"



"Không muốn, đều khó khăn ăn hết!" Cung Âu hừ lạnh một tiếng.



"Thật sự không muốn?" Rõ ràng mới vừa rồi còn khoa trương nói cô làm tốt.



"Không muốn!"



"Thật sự không muốn?"



"Còn chưa cút? Nhìn xem cô thật phiền!" Ăn không được đồ ăn mình muốn, Cung Âu cả người đều thực táo bạo, nhìn cũng không nhìn cô.



"Tôi đi đây......" Thời Tiểu Niệm đành phải quay người.



"Cút trở về làm cho tôi!"



Thời Tiểu Niệm quay người trở lại, nhìn về phía Cung Âu, trong nội tâm bay qua một loại... cạn lời.



Người đàn ông này thật là...có một không hai.



Vì ngăn ngừa Phong Đức cùng những đầu bếp vô tội bị mắng oan, Thời Tiểu Niệm gắng gượng khôi phục tốt thân thể liên tiếp làm 20 thùng kem lớn.



Đem một thùng kem cuối cùng đặt trên bàn cơm, Thời Tiểu Niệm mệt mỏi thở hồng hộc, ngay cả bước đi cũng có chút khó khăn.



Mà Cung Âu chính là khoan thai tự đắc mà ngồi ở chỗ kia ăn kem, vừa ăn vừa gọi điện thoại, tựa hồ phân phó một ít công việc. Không có nửa phần bộ dạng tức giận lúc nãy.



Thời Tiểu Niệm lần nữa khâm phục người đàn ông này lật mặt nhanh hơn lật sách.



Trước còn nói không thích ăn đồ ngọt, nhưng bây giờ lại ăn thành như vậy. Có ngày cũng sẽ biến thành heo.....



Cô lắc đầu, xoa xoa mồ hôi trên mặt, quay người rời đi, còn chưa có đi tới cửa chợt nghe thấy thanh âm không vui của Cung Âu truyền đến



"Đi đâu?"



"Tôi đi ra ngoài tìm chứng cớ chứng minh sự trong sạch của mình."



Thời Tiểu Niệm quay đầu lại, vẻ mặt thành thật nói.



"Tôi đây muốn ăn kem, sao cô dám đi?" Cung Âu nuốt một miệng lớn kem hỏi, khẩu khí hùng hồn, khẳng định đây là nhiệm vụ của cô.



Thời Tiểu Niệm đặc biệt muốn được minh bạch mà thong dong quay trở lại hỏi hắn một câu: liên quan gì tới tôi?



"Chờ tôi ăn xong, tôi cho cô đi"



Vì có thể ly khai, Thời Tiểu Niệm cơ hồ là trấn an, cô nhìn qua trên bàn, hết thảy là bao nhiêu thùng, tối thiểu là ăn được hai tháng. Đến lúc đó cô chẳng phải đã cô không còn liên quan đến hắn sao?