Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới
Chương 634 : Bí mật ẩn sâu nhất của Cung gia
Ngày đăng: 12:43 30/04/20
Editor: shinoki
Cung Úc cười rộ lên, ôn hòa bất đắc dĩ, "Em a, ngày mai anh sẽ thông báo cho em, đừng mang theo kẻ nào, chỉ hai anh em chúng ta hảo hảo đánh một trận. "
"Nữ nhân của tôi cũng không thể mang?"
Cung Âu không vui nghễ hướng hắn.
"Anh sợ em phân tâm. "
"Phân tâm cũng tùy tiện ngược anh!" Cung Âu khinh thường nhìn về phía hắn, khiêu khích nói, "Bây giờ anh còn biết cách cầm súng sao?"
"Em cũng quá coi thường anh của em rồi. " Cung Úc đấm hắn một cái, "Em có tin không, giống như khi còn bé, anh có thể thắng nhiều hơn em nửa con mồi!"
Dưới bóng đêm, Cung Âu thấp mắt nhìn về phía tay hắn, lạnh lùng thốt, "Đó chẳng qua là kết quả lần đầu tiên tôi học súng thôi, anh lại nhớ đến bây giờ, xem ra anh chỉ có một lần kia thắng tôi. "
Cung Úc bị chặn nói không ra lời, không thể làm gì khác hơn là đứng lên, hoạt động thân thể, xem ra ngày mai không phải là không thể thắng một lần.
Nếu không... cậu em trai này sẽ xem nhẹ hắn.
Cung Âu không để ý hắn, chỉ nhìn Thời Tiểu Niệm cách đó không xa.
Thời Tiểu Niệm cũng không đến quấy rối bọn họ, đứng một mình bên hồ đi tới đi lui, bó lá cây từng mảnh một ném vào trong hồ, lại bắt đầu xé lá cây.
"Cô ấy muốn biết chuyện của em trai cô ấy. "
Cung Âu nhìn về phía Cung Úc, giọng nói cơ hồ là kiểu ra lệnh.
Cung Úc đang đứng ở nơi đó hoạt động thân thể, nghe vậy, động tác của hắn chậm lại, nhìn về phía Thời Tiểu Niệm bên hồ, vóc người của cô tinh tế mềm mại, mặc một chiếc áo lông màu trắng ở bên hồ đi tới đi lui, thành một phong cảnh đặc biệt dưới màn đêm.
Chuyện của em trai cô.
Cung Úc thở dài một tiếng, nhìn thân ảnh Thời Tiểu Niệm nói, "Ở bệnh viện anh thiếu chút nữa nói cho cô ấy biết, nhưng lại nói không nên lời. "
"Vì sao nói không nên lời?" Cung Âu hỏi.
Có cái gì người không nhận ra.
"Nói ra, chắc vợ em cả đời này sẽ không còn muốn để ý đến anh. " Cung Úc tự giễu nói, nụ cười có chút chưa xót.
"Anh không nói cô ấy cũng sẽ không để ý đến anh. "
"..."
"Bởi vì tôi sẽ không cho cô ấy để ý nam nhân khác. " Cung Âu lạnh lùng thốt, khoanh hai tay, đôi mắt chuyển động lại chuyển tới trên người Thời Tiểu Niệm.
Thời Tiểu Niệm gật đầu, trên mặt của La Kỳ xẹt qua vẻ ảm đạm, "Vậy con có lời gì cứ nói a!. "
Có lời gì cứ nói?
Cô nên có lời gì muốn nói sao?
Thời Tiểu Niệm không hiểu nhìn về phía bà, là chuyện Cung Tước đá mình một cước, quý tộc bọn họ cao cao tại thượng, đá vãn bối cũng có thể nói thành giáo dục a!, có cái gì tốt cố ý nói.
"Con không có lời gì muốn nói. " Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ kia nói.
"Không có gì muốn nói?" La Kỳ giật mình hỏi ngược lại, đôi mắt ngoài ý muốn nhìn về phía cô, ho nhẹ hai tiếng.
Phòng lớn như thế nhưng cực kỳ yên tĩnh, ánh mặt trời ấm áp.
Thời Tiểu Niệm ngồi ghế trên, nhẹ giọng nói, "Nếu như mẹ chỉ chuyện cho đá con một cước kia, con thừa nhận trong lòng con khó chịu, nhưng con không để chuyện này ở trong lòng. "
"..."
La Kỳ kinh ngạc nhìn cô, ánh mắt rất thâm, giống như là muốn từ trên mặt của cô nhìn ra chút gì đó, một lát sau, ánh mắt La Kỳ hơi đổi, bình thản nói, "Tính khí ông ấy chính là như vậy, Cung Âu còn bị ông ấy xé rách tai, về sau con ít đến thư phòng của ông ấy thôi. "
Đúng rồi, bà nhớ, Thời Tiểu Niệm chưa từng chính thức gặp chồng bà.
"Con biết rồi, mẹ. "
Thời Tiểu Niệm nói.
"Vậy con đi xuống đi. " La Kỳ nhẹ nhàng giơ tay lên một cái, ý bảo cô ra ngoài.
"Được, con đi xuống, mẹ nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì thì gọi. " Thời Tiểu Niệm nói, từ trên ghế đứng lên rời đi.
Cô đi ra ngoài, đi trên thang lầu, trong mắt có điểm khả nghi.
Thái độ hôm nay của La Kỳ không đúng lắm, nhất là ánh mắt hoảng hốt, dường như bà có chỗ không đúng.
Thời Tiểu Niệm ngẩng đầu, nhìn cổ bảo khổng lồ, ánh mắt xẹt qua thư phòng phía trên, hai bảo tiêu giống như thần bảo vệ canh giữ ở nơi đó.
Thư phòng của Cung Tước.
Thời Tiểu Niệm giơ tay lên, lại nhớ đến xúc cảm hôm qua chạm vào đồng hồ hỏng trên cổ tay Cung Tước, lạnh buốt, thực sự quá lạnh, giống như mới vừa lấy ra từ trong tủ lạnh.
Một người bình thường làm sao sẽ đeo đồng hồ như vậy.
Còn có mùi hoa cỏ, mùi đó cũng quá nồng, nồng đến khiến người ta khó chịu, chỉ muốn chạy trốn, cha Cung Âu thật đúng là không giống người thường, lại thích mùi thơm như vậy.