Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 636 : Hôm qua con còn nhìn thấy ông ấy

Ngày đăng: 12:43 30/04/20


Editor: shinoki



“...”



Thời Tiểu Niệm bị hù dọa, vội lui về sau hai bước, trợn mắt to nhìn giá sách chuyển động, hít một hơi khí lạnh.



Thì ra đó không phải là khoá xoay két sắt.



Giá sách dời sang bên cạnh, xếp trước một giá sách sách, giống như kéo cửa, bên trong vẫn là một căn phòng, sàn nhà đều là một màu, chắc là thư phòng dùng giá sách ngăn thành hai chỗ.



Bên trong khá u ám, tất cả đều là mượn ánh sáng phía ngoài đi vào.



Thời Tiểu Niệm đi về phía trước hai bước, thăm dò nhìn vào, hàn khí từ bên trong bay ra, lạnh đến cô giật mình một cái.



Bên trong một hàng trong tủ bày rất nhiều huân chương, chắc là huân chương Cung Tước được thưởng, thật nhiều.



Cung Tước thật là vì danh vọng Cung gia làm rất nhiều chuyện, Thời Tiểu Niệm không tự chủ đi vào trong hai bước, thấy một cửa ngăn màu vàng, bên trong phòng vô cùng u ám.



“...”



Thời Tiểu Niệm mấp máy môi, rón rén đi vào, thăm dò xem chừng.



Càng đi vào trong càng lạnh, ở chỗ này sẽ không chết cóng sao?



Thời Tiểu Niệm cuối cùng cũng biết vì sao đồng hồ của Cung Tước lạnh như vậy rồi, cô tiếp tục đi vào trong, từ từ, cửa ngăn cách thế giới kia tiến vào mắt cô.



Trên mặt đất bày rất nhiều hoa tươi hái trong vườn, Thời Tiểu Niệm vừa nghĩ Cung Tước là một người yêu hoa, liền thấy một cái rương gỗ màu đậm trong góc, hoa văn trên gỗ phức tạp trên rương phát ra ánh sáng cực kỳ u lãnh.



Loại ánh sáng này không giống ánh sáng bình thường có thể nhìn thấy, sâu kín, nhìn vào khiến người ta khiếp đảm.



“...”



Thời Tiểu Niệm lạnh đến ôm lấy mình, nghi ngờ nhìn bên kia.



Không đúng, không phải là rương gỗ, làm sao nhìn hơi giống... Quan tài?



Thư phòng? Quan tài?



Ý thức được điểm này, Thời Tiểu Niệm sợ hãi xanh mắt to, không dám gần chút nữa, xoay người chạy, trong đầu thoảng qua rất nhiều phim ma cổ bảo cô xem trước đây, trên mặt toát ra mồ hôi.



Không được, cô phải lập tức nói cho Cung Âu, Cung gia này thật sự kì dị.



Nhất định hắn phải trở về kiểm tra.
Thời Tiểu Niệm chần chờ đi tới bên kia, vách tường là tượng gỗ màu xám đen, chạm nổi hai người trên giá chữ thập, ở giữa có một khối phẳng, mặt trên để các loại sách < Kinh Thánh >, còn có nến đã đốt xong, một đống hoa tươi, cực kỳ tươi đẹp.



Cô chậm rãi quay đầu, sau đó liền thấy vật kia như cô đoán.



Không phải là rương gỗ.



Mà là quan tài.



Thật là quan tài, quan tài vô cùng tinh xảo, ánh sáng u lãnh chính là phát ra từ bên trong, La Kỳ đứng bên cạnh quan tài, thấp mắt nhìn vào bên trong, trên mặt hiện lên một nụ cười ưu nhã nhàn nhạt, nước mắt cũng theo đó chảy xuống.



“...”



Thời Tiểu Niệm chậm rãi đi tới, đi tới bên cạnh La Kỳ nhìn xuống.



Trong đó chứ một thi thể ăn mặc chỉnh tề, là nam thi, ăn mặc cực kỳ ưu nhã xa hoa, trên tay đeo một chiếc đồng hồ, tóc ngắn màu rám nắng hơi quăn, hai mắt nhắm chặc, đường nét hỗn huyết thâm thúy, trên mặt, trên tóc đều kết lấy băng sương màu trắng.



Cái quan tài này tựa như một rương băng khổng lồ đem người đông lại rồi.



Nam nhân nằm ở trong đó, cho dù là hoàn cảnh này cũng mơ hồ có thể nhìn ra anh tuấn.



Thời Tiểu Niệm không có cách nào để ý nhiều như vậy, cô bị giật mình, tim đập kịch liệt, người không ngừng lui về phía sau, một mực thối lui đến trên tường, không thể lui được nữa, chân đạp trên nhánh hoa, phát ra âm thanh nhỏ nhẹ, sợ đến cô chết khiếp.



La Kỳ vẫn đứng ở nơi đó, trấn định như thường, ngoại trừ nước mắt trên mặt.



Thời Tiểu Niệm sợ hãi nhìn La Kỳ, nhìn giá chữ thập khổng lồ trên tường, “Hắn, hắn là?”



Vì sao ở trong thư phòng của Cung Tước lại có một cỗ thi thể?



Đây hết thảy đến cùng là xảy ra chuyện gì?



Nước mắt La Kỳ là thế nào?



“Chồng ta, tên Cung Tước.”



La Kỳ chậm rãi nói, thanh âm lộ ra bi ai.



Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm hoảng sợ mở to hai mắt, thốt ra, “Không có khả năng, hôm qua con còn nhìn thấy ông ấy.”



Cung Tước làm sao có thể nằm ở nơi đó.



“Chỉ là một thế thân mà thôi, một thế thân có thể hoàn mỹ bắt chước giọng của chồng ta.” La Kỳ nói, “Huấn luyện một năm, còn phẫu thuật thẩm mỹ cho hắn, gắng làm giống như đúc, nhưng vẫn có sai lệch, cho nên chỉ có thể để hắn ít lộ diện.”