Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 640 : Anh có hiểu cha mẹ của anh không?

Ngày đăng: 12:43 30/04/20


Editor: shinoki



Một bàn tay lắc qua trước mặt Thời Tiểu Niệm, tâm tư Thời Tiểu Niệm bay đi bị lôi trở về, Thời Tiểu Niệm phục hồi tinh thần, chỉ thấy Cung Âu vẻ mặt tức giận nhìn cô chằm chằm, đĩa trước mặt đã trống không.



tay ở lúc ẩn lúc hiện, đem lại mà nhìn cô khay



“Ăn xong rồi à?” Thời Tiểu Niệm gượng ép cười cười, đứng lên muốn thu dọn.



“Em dọn cái gì, trong nhà không có người hầu sao?” Cung Âu một bả đánh rớt tay cô, con ngươi đen nhìn cô chằm chằm, “Nói, em vừa nghĩ cái gì, nói chuyện với em, em cũng không trả lời.”



Lại dám lơ đễnh trước mặt hắn, nữ nhân này thực sự là muốn tạo phản.



“Chỉ thất thần một lát, chắc tối qua ngủ không ngon.”



Thời Tiểu Niệm nói.



Nghe vậy, Cung Âu nhíu mày lại, bế cô lên đi ra ngoài, “Đi, đi ngủ ngay bây giờ!”



Sau năm phút, Thời Tiểu Niệm đã bị Cung Âu ôm nằm trên giường, người bị hắn vây chặt, một khe hở cũng không lưu lại cho cô.



Trong phòng chỉ chừa một chiếc đèn nhỏ mờ tối.



Thời Tiểu Niệm cựa người ở trong ngực hắn, lại bị Cung Âu ôm chặt, siết cô khó chịu, cô không khỏi nói, “Cung Âu, em chưa tắm.”



Liền nằm lên giường ngủ.



“Không sao, anh không chê em thối.”



“...” Thời Tiểu Niệm nói, “Em chê mình thối, được không?”



“Không được.” Cung Âu bá đạo ôm cô, cúi đầu hôn trán cô, “Không phải ngủ không ngon sao, bây giờ ngủ đi! Nhanh lên một chút!”



“Ah.”



Thời Tiểu Niệm thật thấp lên tiếng, nằm trong ngực của hắn nghĩ chuyện đã xảy ra ban ngày, cô nghĩ đến quan tài phát ra ánh sáng kia, nghĩ đến La Kỳ lệ rơi đầy mặt, nghĩ đến những lời Charles nói.



Làm sao cũng không ngủ được.



“Cung Âu.” Thời Tiểu Niệm thấp giọng hỏi, “Anh có hiểu cha mẹ của anh không?”



“Không phải ngủ sao, làm sao đột nhiên nhắc tới hai người bọn họ?”



Cung Âu bất mãn hỏi.


“Tin lão gia chết được công bố, chắc phu nhân có thể tỉnh lại, nhưng cũng sẽ làm bà ấy bị đả kích trầm trọng, chỉ có đồng thời làm cho Nhị thiếu gia nói cho phu nhân, ngài ấy nguyện ý tiếp quản Cung gia, có Nhị thiếu gia chống Cung gia, phu nhân mới có thể tốt lên.” Charles nói.



“Để tôi suy nghĩ lại một chút.”



Thời Tiểu Niệm gượng ép nở nụ cười, không có sức nói.



Một chiếc xe chậm rãi đi trên đường, Phong Đức lái xe, trên xe chỉ có Cung Âu và Thời Tiểu Niệm.



Sân bay quá rêu rao, Phong Đức lái xe đến trước biệt thự nông thôn, phạm vi xung quanh trống trải không người.



Phanh lại.



Xe dừng lại.



Cửa biệt thự lập tức được mở ra, Cung Úc mặc áo khoác trắng nho nhã đi ra, nhìn xe mỉm cười, cất giọng nói, “Các người tới thật đúng giờ, nào, vào đi, tôi bảo Julie pha hồng trà, vào uống thử xem.”



Thời Tiểu Niệm đẩy cửa xe ra, nhìn về phía Cung Úc mỉm cười, “Anh.”



“Ừ, vào ngồi đi.”



Cung Úc vừa cười vừa nói, mời bọn họ đi vào.



Thời Tiểu Niệm bị Cung Âu ôm vào, biệt thự này tuy nhỏ nhưng bố trí vô cùng tinh xảo, chỉ là cái gì cũng được dọn đi rồi, có vẻ trống không, giữa sàn nhà đặt ba chiếc vali hành lý.



Trợ lý Julie bưng hồng trà lên, mỉm cười nhìn về phía bọn họ, “Cung tổng, Tịch tiểu thư.”



“Julie, cô và Phong Đức ra ngoài đi.”



Cung Úc ra lệnh.



“Dạ.”



Julie và Phong Đức nghe lệnh mà đi ra ngoài, đóng cửa lại.



Cung Âu ôm Thời Tiểu Niệm ngồi xuống trên ghế sa lon, bưng ly hồng trà lên uống một ngụm, không nóng mới đưa cho Thời Tiểu Niệm, Cung Úc ngồi ở một bên trên ghế sa lon, thấy thế không nhịn được nói, “Phải bày tỏ tình yêu đẹp đẽ trước mặt người anh cô đơn này sao? Thật muốn đánh các em.”



“Loại chuyện này anh là hâm mộ không hết.”



Cung Âu cao ngạo nói, một tay khoát lên trên vai Thời Tiểu Niệm.



Thời Tiểu Niệm bị bí mật trong lòng khiến cho phiền, vẫn cứng rắn bài trừ một nụ cười, “Anh chuẩn bị đi đâu?”



“Đầu tiên đi Pháp!, Anh muốn đến đó nghe nhạc, thưởng thức tranh.” Cung Úc nói, ưu nhã bưng ly hồng trà lên nhấp một ngụm.