Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 679 : Có Thời Tiểu Niệm chính là cuộc sống mà Cung Âu anh thích nhất

Ngày đăng: 12:44 30/04/20


Editor: Yuhina



Mọi chuyện đều bắt đầu từ Đường Nghệ kia, vọng tưởng tìm được Kim chủ để trong một đêm từ chim sẻ biến thành Phượng Hoàng.



"Tôi muốn biết tất cả mọi chuyện đã xảy ra vào mùng một tết năm đó" Cung Âu trừng mắt về phía Phong Đức, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi, "Nghe có hiểu không, là tra xem hôm đó mọi người trên tàu làm cái gì, chứ không phải điều tra chuyện xảy ra trong một canh giờ, tôi muốn điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện"



Lúc trước hắn chỉ điều tra chuyện xảy ra trong một giờ mà thôi, nhưng bây giờ từng chứng cứ một cứ hiện ra, điều này chứng minh là chuyện năm đó không chỉ đơn giản như vậy.



Hắn nhất định phải biết được rõ ràng mọi chuyện



"Nhưng mà thiếu gia, chuyện này dù sao cũng là của bảy năm trước, muốn tra được rõ ràng mọi chuyện là quá khó khăn." Phong Đức nói, ký ức của con người là có hạn, nếu muốn đột nhiên làm cho tất cả mọi người đều nhớ lại chuyện xảy ra ở một ngày nào đó vào bảy năm trước là quá khó khăn, lại còn muốn rõ ràng, căn bản là không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ này.



"Hiện tại tôi cho ông nói khó khăn với tôi sao"



Cung Âu lạnh lùng nghiêng qua một chút, trong con ngươi ngập tràn hàn ý.



"Xin lỗi, thiếu gia." Phong Đức cúi đầu, "Tôi nhất định sẽ dẫn mọi người hoàn thành nhiệm vụ thiếu gia đã giao phó, không phụ thiếu gia giao phó."



"Nói thời gian"



Cung Âu hùng hổ doạ người nói.



"…"



Phong Đức ngước mắt liếc nhìn Cung Âu, nói, "Ba tháng đi, thiếu gia."



Muốn một lần nữa hỏi qua toàn bộ người đã đi trên chuyến tàu năm đó, thật sự là một đại công trình.



"Một tháng" Cung Âu lạnh lùng thốt, "Tôi không thể chờ được lâu như vậy, ông tăng nhanh tốc độ cho tôi, trong vòng một tháng tôi muốn biết chuyện của bảy năm trước, đến tột cùng thì đêm mùng một tết năm đó đã xảy ra chuyện gì, có nghe hay không"



"Vâng, thiếu gia"



Phong Đức và bọn vệ sỹ cùng hô lên, đều không rõ tại sao đột nhiên Cung Âu lại muốn điều tra lại chuyện này.



"Đi ra ngoài"



Sau khi giao phó mọi việc, Cung Âu phất tay, lạnh mặt để cho bọn họ đi ra ngoài, người đứng ở nơi đó, đôi mắt càng ngày càng sâu, khóe môi từ từ cong lên.



Chuyện cũ năm xưa này thực sự là càng ngày càng thú vị rồi.



Sự thực được che dấu bảy năm rồi, nhất định hắn sẽ tìm ra



Cung Âu thấp mâu, chỉ thấy Thời Tiểu Niệm vẫn còn choáng váng ngồi ở chỗ đó như thế, hai mắt không có tiêu cự mà nhìn phía trước, sắc mặt trở nên trắng bệch, hắn đưa tay ra hươ hươ tay ở trước mặt cô một cái, "Nghĩ gì thế"
Thời Tiểu Niệm đàng hoàng trịnh trọng nói, đôi mắt trắng đen rõ ràng tàn nhẫn mà nguýt hắn một cái.



Hiện tại cô cũng không biết tại sao lần kia lại không có lạc hồng, mà hiện tại chuyện đêm đó lại khiến cho cô đau đầu.



Khí thế của Cung Âu lập tức yếu đi, nghĩ đến vài chuyện hoang đường trước đây của mình, không khỏi đưa tay sờ mũi nói, "Anh chỉ muốn nói, cái đó không thể làm cái tiêu chuẩn phán xét gì, lượng vận động của nữ sinh bây giờ đều rất lớn, lần đầu tiên không có hồng cũng không có gì kỳ quái."



Cung Âu mạnh mẽ đổi đề tài.



"Có vẻ là anh rất hiểu biết nha."



Thời Tiểu Niệm không lạnh không nhạt nói.



"Đây là thường thức."



Cung Âu nói.



"Vậy sao lúc trước anh có cái thường thức này còn liều mạng cho rằng là em bỏ thuốc." Thời Tiểu Niệm phản bác, nhưng Cung Âu phản ứng nhanh hơn cô nhiều, "Nếu ban đầu anh dễ dàng tin em như vậy, vậy bây giờ em có thể đứng trước mặt của anh không"



"Em không đứng trước mặt anh thì cũng sẽ có người khác đứng ở trước mặt anh a."



Thời Tiểu Niệm nói.



"Không muốn, anh chỉ muốn em đứng trước mặt của anh thôi" Cung Âu thật sâu nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt hiện ra vẻ thâm tình đắm đuối, giống như muốn nuốt cô vào bụng vậy, "Nói như vậy lên, anh còn phải cảm tạ lần kia của em không có lạc hồng."



Lúc này mới có thể để hắn tiếp tục quấy nhiễu. [[T  T T T  R R UYỆN F F FUL LLL ...... VV V V V V V NNNNNNNNNN]]



"Anh biến thái à."



Thời Tiểu Niệm bật thốt lên.



"Nếu như lần kia bỏ lỡ em, không biết là cuộc sống của Cung Âu anh sẽ như thế nào, nhưng nhất định là anh sẽ không thích" Cung Âu biểu hiện ngưng trọng nói.



Ạch, sao đột nhiên lại biến thành hiện trường nói lời tâm tình rồi.



Thời Tiểu Niệm bị ánh mắt của hắn làm cho mặt nóng lên, tần suất tim đập càng lúc càng nhanh, cô nhìn thấy hắn, ánh mắt dần nhu hòa, "Anh không biết cuộc sống không có em là cái dạng gì, sao anh có thể phán đoán là anh có thích hay không"



Cung Âu ngồi ở chỗ đó, một tia sáng vừa vặn từ trước cửa sổ chiếu vào, rơi vào khuôn mặt anh tuấn của hắn.



Hắn dừng ở cô, nói, "Có Thời Tiểu Niệm chính là cuộc sống mà Cung Âu anh thích nhất"



Tiếng nói của hắn cực kỳ gợi cảm, từng chữ đều như nét bút nét họa khắc vào trong trái tim của cô.