Tống Thì Hành

Chương 153 : Nhậm Oán và Tra Nô

Ngày đăng: 01:48 20/04/20


- Tứ Thái tử thân là thái tử Đại Liêu,đương nhiên không thể chậm trễ.



Nhưng Tra Nô thân mang trọng bệnh, cũng quả thật không thích hợp lặn lội đường xa xóc nảy. Ở đây cách bộ Bạch Đạt Đán không xa, mà Bạch Đạt Đán qua lại thân mật với Đại Liêu ta, có thể cử một người đưa Tra Nô tới bộ Bạch Đạt Đán, mời vu y chẩn bệnh, chờ thân thể khỏe lại thì tới thành Khả Đôn hội tụ. Cứ như vậy đi, cũng sẽ không chậm trễ yếu vụ của Tứ Thái tử, cũng có thể sắp xếp thỏa đáng cho Tra Nô.



Tứ Thái tử, nghĩ như thế nào?



Tiêu Bột Yếu Hợp nói xong làm Da Luật Tập Nê Liệt mừng rỡ.



- Bột Yếu Hợp nói rất đúng, cứ quyết định như vậy... Chỉ là trong số chư quân, ai bằng lòng đưa Tra Nô đi tới Bạch Đạt Đán?



Bộ Bạch Đạt Đán thuộc dãy núi Viễn Liêu dưới sự cai trị của Chiêu Thảo Ti, tiếp giáp Vân Nội Châu.



Bề ngoài, Bạch Đạt Đán là bộ lạc Khiết Đan và Liêu quốc cùng thừa nhận. Nhưng trên thực tế bộ Bạch Đạt Đán là một bộ lạc do người Khiết Đan, người Hán và người Tây Hạ hợp lại mà thành. Cho tới nay phụ trách thủ ngự vùng phía Bắc Âm Sơn cho Đại Liêu.



Nhưng vấn đề là ai bằng lòng hộ tống Da Luật Tra Nô?



Dư Lê Yến quét mắt qua đám người bên cạnh Tập Nê Liệt, ngoại trừ Tiêu Bột Yếu Hợp ra, những người khác đều cúi đầu xuống.



Trong lòng thầm thở dài một tiếng, Dư Lê Yến vừa muốn mở miệng nói, lại thấy Nhậm Oán đứng ra.



- Để tiểu nhân đưa Tra Nô đi tới Bạch Đạt Đán.



- Oán ca, ngươi làm được không?



Dẫu sao Nhậm Oán xuất thân người Tống, Dư Lê Yến lo lắng y không hiểu tình hình của Bạch Đạt Đán, chẳng may xảy ra hiểu lầm gì, ngược lại sẽ gây ra phiền phức. Từ sau khi Đại Liêu đại bại, thái độ của Bạch Đạt Đán trở nên có chút mờ ám, không giống như trước là trung thành với Đại Liêu nữa. Điểm này có thể nhìn ra manh mối từ lần Thiên Tộ Đế xuất binh kẹp núi. Theo lý mà nói, Bạch Đạt Đán cũng nên xuất binh mã trợ giúp mới phải, nhưng cho tới bây giờ, chỉ nghe nói tin tức của bộ lạc Mô Cát Thất xuất binh mà thôi.



Mà bộ lạc Mô Cát Thất, vẫn không được xem là bộ lạc Khiết Đan, mà là người Thất Vi.



Nhậm Oán mỉm cười:



- Công chúa không cần phải lo lắng, tiểu nhân mấy năm nay giúp Khế gia đánh dọn ngoại vụ, đi đến rất nhiều nơi, thậm chí đi tới các nước Tây Vực. Tập tục của Bạch Đạt Đán tiểu nhân biết rõ, hơn nữa ở bên đó còn có mấy người bằng hữu.



Lần này hộ tống Tra Nô đi chữa bệnh, thuận tiện có thể thăm bạn bè, nói không chừng có thể mời được một số tay trợ thủ cho Tứ Thái tử.



Da Luật Tập Nê Liệt ánh mắt sáng lên, trên gương mặt đang cực kỳ cau có lập tức lộ ra nụ cười rạng rỡ, liên tục nói:



- Oán ca nếu quen thuộc Bạch Đạt Đán, đành phiền vất vả một chuyến. Nhưng Oán ca đi tới Bạch Đạt Đán, tay không đi tới chỉ sợ không hay... Thế này nhé, Khuất Đột Luật, ngươi lấy món đồ trong túi ra để Oán ca mang đi.



Lúc Da Luật Tập Nê Liệt rời khỏi Dương Khúc, Nhâm lão công từng đưa cho y túi châu báu.
Tấn Vương này và Sa Đà Nhạn Môn Tiết Đột chính là chỉ Lý Khắc Dụng.



Sau khi Khiết Đan quật khởi, Uông Cổ thần phục Đại Liêu.



Nhưng sau đó Đại Liêu quốc thế lực dần dần suy yếu, Uông Cổ liền không nghe theo điều khiển của Đại Liêu, chỉ là trên danh nghĩa thần phục Đại Liêu quốc mà thôi.



Bộ Uông Cổ hôm nay và Bạch Đạt Đán có phần giống nhau, dung hợp người Hán, người Khiết Đan và người Tây Hạ, cùng với người Hồi Cốt từ trong trong Tây Vực rời đến, xưng hùng ở Mạc Bắc. Mà các bộ Mạc Bắc trong sách sử phần lớn gọi là Tatar. Uông Cổ trong Đường thư và Ngũ Đại sử thư cũng được cho là biệt bộ Tatar. Nhưng trên thực tế, ngôn ngữ chủ yếu của Uông Cổ với nhiều bộ lạc khác có phần không giống. Trên cơ bản là dùng ngôn ngữ Đột Quyết làm chính, cho nên có một bộ phận người Uông Cổ tự xưng quý tộc Đột Quyết.



Tướng mạo và tập tục của người Uông Cổ giống với người Mông Cổ, lại không giống với người Khiết Đan.



Thêm nữa thành viên quốc tộc này có làn da trắng, cho nên người Khiết Đan cũng đổi gọi bọn bọ là Tatar trắng, phân chia Tatar tộc nói tiếng Mông Cổ vùng Mạc Bắc và Tatar đen. Trên lịch sử, tới thời kỳ triều Nguyên, người Mông Cổ nhập vào hàng hàng ngũ người Uông Cổ.



Da Luật Tra Nô nghe xong lời nói của Nhậm Oán cũng vô cùng vui mừng.



Đồng thới trong lòng lại có một chút bi thương khó hiểu... Nếu Đại Thái tử vẫn còn sống, sao có thể làm Đại Liêu lưu lạc như vậy?



Nhậm lão công là Đại Thái tử, cũng chính là anh ruột của Dư Lê Yến Da Luật Ngao Lư Oát. Lúc ở Dương Khúc, thông qua môi trường địa lý đặc biệt đã liên tiếp quan hệ giữa bộ tộc phía tây bắc Đại Liêu và Đại Tống, đồng thời còn gánh vác sứ mệnh giao kết các bộ lạc Mạc Bắc. Nếu dựa theo kế hoạch của Da Luật Ngao Lư Oát, dùng thời gian hai mươi năm chỉnh hợp nhân mã các bộ lạc Hà Sáo Mạc Bắc, tất nhiên có thể là làm cho Đại Liêu phát triển lớn mạnh, gót sắt này có thể đi khắp Mạc Bắc, nhắm thẳng vào các nước Tây Vực.



Đáng tiếc, không đợi y thi triển tài hoa, thì đã chết thảm trong tay của bọn đạo chích.



Da Luật Tra Nô xúc động thật lâu, nói với Nhậm Oán:



- Như vậy, viện binh Uông Cổ đó đành phải làm phiền Oán ca.



- Kính xin Tra Nô tới Tây Hạ, nói tốt với Đại Thái tử... nước Đại Liêu quyết định trong tay hai người ngươi và ta.



Nhậm oán vái chào, Da Luật Tra Nô không dám chậm trễ, vội vái chào đáp lễ.



Hai người nhìn nhau, đột nhiên mỉm cười



- Vậy, ta khởi hành đây.



- Vậy ta lập tức đuổi theo Tây Hạ, mời đại Thái tử nhân ái xuất binh tương trợ... Oán ca, lần đi Uông Cổ này, ngươi phải bảo trọng!



- Bảo trọng!



Nhậm Oán xoay người lên ngựa, Da Luật Tra Nô chắp tay, liền đánh roi ngựa rời khỏi...