Tống Thì Hành

Chương 169 : Máu nhuộm thành Khả Đôn (5)

Ngày đăng: 01:48 20/04/20


Thành Khả Đôn hét hò, sau khi trên không trung xuất hiện lửa khói, đã không có ngừng lại.



Nếu như không có sự giúp đỡ của Pha Lý Quát, chỉ bằng hai trăm quân Hắc Sơn, tuy rằng có thể chế tạo ra một ít hỗn loạn, nhưng chắc chắn không có thể hình thành lên chút phiền toái nào.



Tiếng kêu càng lúc càng lớn, lửa cháy hừng hực.



Gần như hơn phân nửa thành trì đều bị ánh lửa bao phủ, thành Khả Đôn tràn ngập mùi máu nồng nặc.



Pha Lý Quát không kìm nổi điên cuồng ngang ngược cười to, chỉ ngón tay vào đám người Dư Lê Yến:



- Hôm nay, chính là ta đã thay thế ngai vàng Đại Liêu.



Công chúa Thục quốc, ngươi nói vì sao các ngươi không đi tìm bệ hạ, lại muốn chạy tới thành Khả Đôn này chịu chết vậy?



Ánh mắt Dư Lê Yến giống như phóng hỏa, nàng ôm lấy Da Luật Tập Nê Liệt, căm tức Pha Lý Quát, không nói được một lời. Cây thương lớn kia để lại ở bên người, Mã Nhĩ Hốt Tư và Hốt Đồ Hắc Đài nắm chặt hai thanh đoản đao ngăn ở trước người Dư Lê Yến.



Trong sân thự nha, mùi máu tanh tràn ngập.



Thi thể ngổn ngang trong vũng máu, Ât Thất Oát Lỗ Đóa dẫn theo người, đang điên cuồng đuổi giết những quân Liêu chống cự.



- Công chúa, chúng ta thua!



Đột nhiên Tiêu Khất Tiết hướng Dư Lê Yến chua xót cười, rồi sau đó chậm rãi đứng dậy.



Y đang cầm tay cụt đi về phía Pha Lý Quát, đi lại tập tễnh, đi mỗi một bước, dưới chân đều có một vết máu in lại.



- Khất Lý Hoạt, ngươi còn muốn ngoan cố chống lại sao?



Pha Lý Quát cầm đao trong tay, lui về phía sau một bước.



Gã tuy cầm đao trong tay nhưng vẫn sợ hãi Tiêu Khất Tiết.



Nào ngờ được Tiêu Khất Tiết lại quỳ trên mặt đất:



- Pha Lý Quát, ta và ngươi là bạn nhiều năm, kính xin nể giao tình năm xưa, tha cho ta một mạng.



- Khất Lý Hoạt, ngươi sao có thể như vậy.



Da Luật Tập Nê Liệt ngã vào trong lòng Dư Lê Yến , máu tươi từ vết thương ở ngực ồ ồ chảy xuôi.



Mới vừa rồi Oát Lỗ Đóa kia trong nháy mắt đã đâm gã vài chục cái, mắt thấy đã chặt đứt sự sống. Dựa vào một chút sức lực, gã mới có thể chống đỡ đến bây giờ. Lại không nghĩ rằng Tiêu Khất Tiết sẽ khẩn cầu mạng sống, Da Luật Tập Nê Liệt lập tức tức giận, lại hộc ra một ngụm máu tươi.
Đúng lúc này chợt nghe ngoài cửa truyền đến một trận vỗ tay.



Theo sát phía sau, chỉ thấy Da Luật Đại Thạch đang trong đám người vây quanh cất bước đi vào cửa chính thự nha.



Ánh lửa chiếu vào, Da Luật Đại Thạch có chút thoải mái, dường như nhìn trong sân đều máu tươi, cũng không làm y nảy sinh chút dao động nào. Y đi vào trong sân, đám người Ất Thất Oát Lỗ Đóa vội vàng khom người thi lễ với Da Luật Đại Thạch…



- Cung nghênh sứ quân!



Da Luật Đại Thạch thở dài, nhìn Dư Lê Yến, sau một lúc lâu hạ giọng nói:



- Yến Tử, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn quật cường như vậy.



Y là con cháu đời thứ tám Da Luật A Bảo Cơ, tính ra đích thực là bề trên của Dư Lê Yến.



Trước kia Da Luật Đại Thạch từng thấy qua Dư Lê Yến:



- Tại sao nhìn thấy lão thúc lại không chào?



Mắt phượng Dư Lê Yến trợn lên, lạnh lùng nói:



- Đứng ở trước mặt ta chính là phản tặc Đại Thạch chứ không phải là là Đại Thạch lão thúc.



- To gan!



Ất Thất Oát Lỗ Đóa giận tím mặt, hung hãn muốn tiến lên.



Vậy mà Da Luật Đại Thạch hoàn toàn không giận, xua tay ra hiệu cho Ất Thất Lỗ Đóa bình tĩnh một chút chớ nóng.



- Yến Tử, ngươi nói ta là nghịch tặc cũng được, hay bảo ta là lão thúc cũng thế, Da Luật Đại Thạch không thẹn với lương tâm! Có lẽ ta rất xin lỗi vị Hoàng đế cha của ngươi, thế nhưng sở dĩ ta làm như vậy, đều là vì suy nghĩ cho con cháu A Bảo Cơ. Đại Liêu đã kết thúc rồi… Ta đã từng chứng kiến Thiết Kỵ Lỗ tặc, nói thật dựa vào Đại Liêu lúc này căn bản không thể chống đỡ được.



Ta làm như vậy, chỉ là muốn bảo tồn một phần nguyên khí Đại Liêu, để bảo vệ một phần huyết mạch A Bảo Cơ.



Ngươi cho rằng lão thúc làm đúng cũng được, sai cũng thế, đều là vì mưu cầu cho ngai vàng Đại Liêu… Yến Tử, ngươi không tệ, so với tứ Thái Tử còn mạnh gấp trăm lần, chắc chắn sẽ không cúi đầu trước người khác, nhưng Yến Tử cũng đừng quên, ta cũng là con cháu A Bảo Cơ.



Hiện tại ta lấy thân phận con cháu đời thứ tám A Bảo Cơ, muốn ngươi buông binh khí.



Yến Tử, lão thúc không muốn phải nhìn một người Khiết Đan nữa đổ máu, càng không hi vọng đó là con cháu A Bảo Cơ, tự giết lẫn nhau!



Sắc mặt Da Luật Đại Thạch mãnh liệt làm cho Dư Lê Yến lập tức giật mình…