Tống Thì Hành

Chương 257 :

Ngày đăng: 01:49 20/04/20


Phốt pho, lưu huỳnh, củi, sau khi kết hợp được gọi thành hỏa dược.



Hỏa dược này khi nổ rất mạnh, nếu bị bịt kín thùng sẽ ra một lượng lớn khí thể hòa nhiệt lượng, từ đó xuất hiện hiện tượng bùng nổ. Nếu đơn thuần lấy phốt pho và lưu huỳnh là chính, bỏ qua số lượng thì hỏa dược chế ra được khi bùng nổ phần nhiều là khói đặc, lực nổ không lớn.



Ngọc Doãn do dự một chút, hạ giọng nói:



Lăng thúc phụ, sao phấn ít quá vậy?



Dùng nhiều phấn làm gì?



Lăng Chấn không khỏi hoặc:



Than phấn chỉ là phụ việc đốt cháy, dùng nhiều quá lãng phí.



Ngọc Doãn không biết phục Lăng Chấn như thế nào, lập tức nói:



Sao thúc phụ không thử một lần?



Nếu như lần thử pháo thất bại, vậy chắc chắn là có chỗ sai nào đó, sao không đổi cách khác, biết đâu sẽ thành công?



Việc này…



Lăng Chấn do dự.



Than phấn này nhiều ít thật ra đối với chỉ là râu ria thôi.



Nếu đổi lại là nhân vật khác như vậy, không chừng Lăng Chấn đã nhổ nước bọt vào mặt rồi.



Nhưng lại là Ngọc Doãn, nên hắn không thể không thật sự xét. Đúng như lời Ngọc Doãn nói, dù sao đã thất bại nhiều lần, sao không đổi phương thức khác.



Thúc phụ, nếu thử lại pháo, không dựa vào phương thức một lưu huỳnh hai phốt pho ba phấn để làm.



Lăng Chấn mỉm cười:



Một hai ba, như thế quá dễ nhớ. Nếu Tiểu Ất ca nói như vậy, ta sẽ thử một lần sao.



Thúc phụ, ta còn có một đề



Nói đi!



Thử pháo hiện có báo đầu?



Lăng Chấn một chút, hai khoa múa chân một chút nói:


Ngọc Doãn và Lăng Chấn đàm luận hồi lâu, đột nhiên nhớ tới một sự kiện.



Chẳng phải nói lịch sử hỏa khí hình ống là từ có từ Tống Triều sao?



Nhưng từ mắt mà thấy, bất luận là pháo là tật lê pháo, thậm chí là phích lịch pháo cũng không phải là loại “Pháo” cùng loại với pháo đạn đầu mà Ngọc Doãn biết. Vậy thì đột hỏa thương từ đâu mà có? Pháo chân chính ở đâu?



Cái gì mà đột hỏa thương?



Vẻ mặt Lăng Chấn mờ mịt.



Chẳng lẽ không có “Đột hỏa thương” sao?



Ngọc Doãn cũng cả nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại ký ức không còn lưu giữ nhiều lắm của kiếp



Vậy là đột hỏa thương vẫn chưa xuất hiện ư?



Du sao bản thân cũng chỉ học âm nhạc, đối với lịch sử phát cả hỏa khí, Ngọc Doãn thật sự không rõ lắm.



Đột hỏa thương, lấy ống lớn làm thân thương, bên lắp hỏa dược và viên đạn. Sau khi châm hỏa dược, viên đạn từ ống bắn ra, tầm bắn ước chừng 200 mét. Vũ khí này thật sự là xuất hiện ở thời Tống. Nhưng sự thật không phải là Bắc Tống, mà là Nam Tống năm Thiệu Hưng thứ hai, tức là năm công 1132, phát là thần Trần Quy.



Người này từng sáng tác “Thủ Thành lục”.



Tuy nhiên lúc này Trần Quy đang làm lệnh Lục An Tùy Châu, nên đột hỏa thương không thể nào xuất hiện được.



Ngọc Doãn đang nhắc đến đột hỏa thương tám năm sau, đừng nói là Lăng Chân, dù là bản thân Trần Quy cũng chưa chắc đã hiểu rõ.



Đột hỏa thương kia có hình dáng như nào?



Hình dáng như nào?



Ngọc Doãn thật sự không rõ lắm.



Đó là một cái ống, sau đó nhét hỏa dược và viên đạn vào đó, sau đó đốt lửa bắn...



Ngọc Doãn vắt hết óc để giải thích hình dạng “Đột hỏa thương” cho Lăng Chấn. Đến sau cùng, hắn còn cầm bút vẽ ra giấy. Nhưng sau khi vẽ ra thì lại cảm thấy giống súng đời sau quá.



Thôi, dù sao cũng là gần như thế.



Nếu Lăng Chấn có năng lực làm ra được thì tốt, mà nếu không có năng lực làm ra, chỉ đành phải chờ đột hỏa thương xuất hiện vậy.



Lăng Chấn nhìn bức vẽ do Ngọc Doãn phác thảo, mày nhíu chặt.



Dần dần, hàng mi giãn ra, mặt nở nụ cười cổ quái.