Tống Thì Hành

Chương 261 : Cường hạng chu tam lang (1)

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Vì chờ đợi tức, rất nhiều đã không ăn gì.



Ngọc Doãn thì đến khá sớm, nhà còn có nấu cơm nên đã ăn rồi, còn những khác hầu hết là chưa ăn gì.



Đã qua chính tất cả mọi đều đói bụng.



Dù là Ngọc Doãn cũng thấy khá đói. Cũng khó hắn, rằng đã ăn sáng nhưng sức vận động của hắn không ít hơn khác, bình thường luận bàn với Lỗ Trí Thâm ra, buổi sáng hắn còn công, rồi còn đi lò mổ giết heo, lực tiêu hao thật lớn. Hơn nữa sức ăn của Ngọc Doãn cho nên cũng cảm thấy rất đói. Cao Nghiêu Khanh lập tức lên bảo mọi đến một tửu lâu ở đường Tuấn Nghi Kiều ăn uống, coi như là ăn mừng.



Bữa tiệc này dù sao cũng phải mấy chục có chút lãng phí.



Lý Dật Phong nói, nhưng thật sự cũng đói không kém khác.



Cũng khó nói như vậy, thật sự là chi tiêu quá nhiều rồi. Lý Dật Phong rất lo lắng sợ tiền Ngọc Doãn không chống đỡ được nữa.



Vẫn là Cao Nghiêu Khanh thừa dịp mọi không để ý liền nói kế hoạch của Ngọc Doãn cho Lý Dật Phong biết.



Biết Ngọc Doãn dùng cách quảng cáo này kiếm được tiền, Lý Dật Phong không cảm thán.



Sau giờ âm qua đi, mặt chiếu rọi ánh nắng khắp nơi.



Huynh đệ Lý Nhược Hư cáo từ đám Ngọc Doãn về nhà.



Nhược Băng, sao lại muốn dự vào?



Trên đường về nhà, Lý Nhược Hư không kìm nổi hỏi.



Lý Nhược Thủy cười nhẹ một tiếng, thấy phải không có ai, liền thấp giọng nói:



Ca ca có thân với Ngọc Tiểu Ất không?



Cái này...



Sao đệ cứ cảm thấy Ngọc Tiểu Ất có chút thần bí. Tính toán ra, hắn cũng là Khai Phong, đây chẳng tài cán gì, nhưng đột nhiên lại đổi như thoát thai hoán cốt. Cầm của hắn, tài học của hắn những năm chưa từng bộc lộ, nhưng sau xuân thì đột nhiên nổi lên, thật khiến ta bất khó Ngày đó khi ca ca nhắc này với đệ, đệ cũng từng đi thăm dò. Vốn cho là hắn cũng chỉ có chút tài vặt, sao có thể giống như loại Liễu Tam Biến.



Nhưng hôm mới biết hắn thật sự có bản lĩnh. Những đây gặp phải chỉ sợ là cố ý che giấu, đây thật sự là một nhân vật.
Đúng như Lý Cương nói với Lý Dật Phong: Tuần Thời đại Đại Tống này sẽ thành tiêu điểm.



Ai có thể giành chiếm giữ Tuần thời đại Đại Tống này thì sẽ giành được rất nhiều lợi ích...



Mà mấu chốt nhất chính là sau lưng Tuần Thời đại Đại Tống còn có bóng dáng hoàng thất. Cũng bởi vậy mà phái đầu hàng kia cũng không dám hành động thiếu Điều này cũng làm cho Tuần Thời đại Đại Tống từ lúc bắt đầu đã đứng đầu gió.



Lý Nhược Thủy đột nhiên mỉm cười.



Đệ muốn gia soạn bài viết tòa báo các còn có một mục đích khác: chính là muốn biết rõ ràng Ngọc Tiểu Ất kia rốt cuộc là như thế nào.



Ồ?



Người này không hề bình thường.



Lý Nhược Thủy nói dừng bước.



Đứng ở đê sông Biện nhìn nước sông cuồn cuộn, mắt Lý Nhược Thủy hiện lên vẻ hưng phấn.



Đúng rồi, tòa soạn các có thiếu làm không?



Lý Nhược Hư nói:



Mấy Đại Lang nói thiếu làm.



Tuy rằng có một số bạn học cùng đến giúp, nhưng dù là có năng lực như nào thì vẫn không đủ. Tòa soạn vẫn do một Tiểu Ất xử lý. Ta có lòng bảo Đại Lang, nhưng lại Đại Lang nói ta chia rẽ.



Lúc này, sao có thể so đo này nọ chứ?



Lý Nhược Thủy rõ ràng là hiểu mình.



Gã nheo mắt, hạ giọng nói:



Ngày khác đề cử một với Đại Lang, không chừng có thể được dụng.