Tống Thì Hành

Chương 266 : Toàn thành ca tụng Mẫu Đơn đình

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Đô Giám Ứng Phụng Cục Tô Hàng đích xác đầy lực hấp dẫn!



Chẳng sợ Ngọc Doãn lúc ấy cự mà tới cũng có chút đáng tiếc. Dù sao đây cũng là cơ hội tốt nhất hắn nhập sĩ, nếu như là ở thái bình thịnh thế, nói không chừng Ngọc Doãn đồng ý Nhưng hiện tại, Ngọc Doãn nhưng không cách nào nhận chức vụ này. Nếu hắn thật sự đi Hàng Châu, không chừng sẽ không có về. Hắn muốn ở lại, ở lại Đông Kinh để đấu một lần với Tĩnh Khang. Cho dù là đấu xương nát thịt, hắn cũng sẽ không hối hận...



Những đời sau mỗi khi qua đều gào thét phải đổi lịch sử.



Nhưng đổi lịch sử có dễ dàng không?



Ngọc Doãn có một giác: nếu hắn ở lại Khai Phong, không chừng còn có thể làm được chút việc.



Nếu thật cái đi Hàng Châu... Đó mới phải kẻ vô tích sự.



Thiếu Đô Giám Ứng Phụng Cục!



Nghe có vẻ như rất nhưng thực tế thì sao?



Trên có thượng dưới không có địa phương thì có Tri phủ và đồng Hàng Châu, không tới lượt phiên Ngọc Doãn nhảy ra làm chủ.



Nếu Chu Miễn ở đó, có lẽ còn có cơ hội.



Đó là một cực kỳ mạnh mẽ, cứng rắn, hơn nữa vô cùng có thủ đoạn, có thể dựa vào một Ứng Phụng Cục tạo ra một tiểu đình Đông Nam. Đáng tiếc, Chu Miễn đã không có khả năng lại Tô Châu, Hàng Châu! Người hậm chức lĩnh Ứng Phụng Cục sự không có khả năng tạo ra một một tiểu đình Đông Nam, dù là Ngọc Doãn đi chăng nữa tác dụng cũng không lớn.



Cho nên càng mặc dù có tiếc nhưng cũng không quá hối hận.



Tuy nhiên Triệu Phúc Kim nói hắn ở lại Khai Phong, sớm muộn gì cũng sẽ có tai họa, lại là có ý gì?



Ngọc Doãn thủy mãi mà không rõ.



Cũng khó hắn sao có thể đoán được nhân thực sự Triệu Phúc Kim muốn đuổi hắn đi chính là Nhu Phúc Đế Cơ thích hắn.



Câu “tai họa” là Nhu Phúc Đế Cơ dựng lên.



Giờ phút này đối với Ngọc Doãn mà nói, điều này thật sự là quá khó để đoán ra đáp án.



Đêm đã Yến Nô đã nằm



Ngoài phòng, ánh sáng chiếu vào đình viện, càng lộ ra vài phần tĩnh.



Ngọc Doãn khoác áo đi vào đình viện.



Hắn hít thở sâu để làm cho đại não tỉnh táo lại, tư những lời Mậu Đức Đế Cơ nói.



Tiểu Ất, sao còn chưa



Trần Đông từ phòng bên đi ra bắt gặp Ngọc Doãn ở bên bàn đá, liền đi tới.



Ngọc Doãn cười:
Ta ta nói, " Mẫu Đơn đình " này tổng cộng năm mươi lăm phần, mà mới ra “Du viên”, vậy thì đợi hát toàn bộ phải chờ tới khi nào?



Đúng vậy a, nói Liễu Mộng Mai và Đỗ Lệ nương kia kết cục cuối cùng là như nào nhỉ?



Rất không tốt, rất không tốt…Khúc từ của Tiểu Ất làm biên soạn rất kỹ, chúng ta sao có thể đoán được gì?



Đúng vậy, đúng vậy!



Ngươi nói Ngọc Tiểu Ất thật là kỳ tài, có thể ra câu xưa đến thế, thật sự là không đơn giản mà.



Chỉ là vận mà thôi, sáng tác được một bộ khúc từ, sao có thể xứng với hai chữ “kỳ tài”? Vở “Lương Chúc” đó, ta thấy cũng thường thôi. Còn khúc phổ kia thì thật, nhưng ca từ lại thật sự khó chấp nhận được.



Người này còn chưa dứt lời, chợt có bên mắng:



Loại như sao có thể hiểu?



Khúc phổ" Lương Chúc " đích thật là Tiểu Ất viết ra, nhưng khúc từ kia không phải là do Tiểu Ất viết. Ta ta nói, lúc khi, lầu Phong Nhạc mua " Lương Chúc " Tiểu Ất từng tự tiến cử làm thơ. Nào biết được lầu Phong Nhạc lại cảm thấy Tiểu Ất không đảm đương nổi, nên đã cự mời Quốc Tử Giám tiến sĩ làm từ, nhưng lại không hề hợp với khúc phổ kia.



Lại có này sao?



Đương nhiên…ta có nhà làm việc ở lầu Phong Nhạc.



Chuyện này là chính tai hắn được, lúc ấy Tiểu Ất rất không vui, cho nên mới có sau đó Phong nương tử ra mặt mua khúc phổ, để Tiểu Ất sáng tác khúc từ " Mẫu Đơn đình " này.



Haha, không Mã quả phụ thông cả đời, kết quả lại chuốc thất bại như này.



Đúng vậy, mà sự nổi tiếng của " Mẫu Đơn đình " chỉ sợ Mã quả phụ đã biết, không biết sẽ hối hận đến mức nào…



Trong Lầu Tang Gia mọi mồm năm miệng mười.



Mà ở nhã lầu ba, Mã Nương Tử mặt âm không nói được một lời.



Nàng ở vị cạnh cửa sổ, những luận bên tục không vào tai của nàng.



Sắc mặt càng lúc càng khó coi, âm như nước.



Mà Lý Thanh Chiếu đối diện với nàng thì lại rất bình tĩnh, cầm lấy một cái bánh bao mâm thức ăn, nhã hương thơm rồi cắn một miếng nhỏ, vẻ mặt đầy hưởng thụ.



Muội tử, sao không nói gì vậy.



Nương Tử rốt cục không kìm nổi, cười khổ nói:



Ta hôm mời muội đến, là muốn muội cách…... Nếu như muội thật sự thích bánh bao lầu Tang Gia này, sau mỗi ta sẽ cho đưa tới, để muội ăn đến không ra được nữa, thế nào?



Lý Thanh Chiếu sau khi lập tức mỉm cười!