Tống Thì Hành

Chương 284 : Ám chiến (4)

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Ngọc Doãn cũng không biết Lý Dật Phong thật sự nhìn không thấu hay là giả vờ không hiểu.



Tuy nhiên chuyện tới nước này, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.



Sau khi Lý Dật Phong ra về rồi, Ngọc Doãn cũng đi ra khỏi tòa soạn, đến thẳng trà lâu Dư Tử.



Hắn đi vào trà lâu, lên thẳng lầu. Đã thấy Chu Huyến ngồi ngay ngắn ở bên cửa sổ, đang điểm trà.



- Tiểu Ất tới thật đúng lúc, vừa lúc Quả Quả mang trà đến, đến thử đi?



Ngọc Doãn cũng không khách khí ngồi xuống đối diện với Chu Huyến.



Hắn nhìn lướt qua Quả Quả, ho khan nói:



- Quả Quả cô nương, mời cô tạm lánh một chút, ta có chuyện quan trọng cần thảo luận với Chu công tử.



Hạ Quả Quả ngẩn ra, nhìn Chu Huyến.



Chu Huyến thấy thần sắc Ngọc Doãn nghiêm trang, ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu.



Hạ Quả Quả đứng dậy rời khỏi, nhường chỗ cho Ngọc Doãn. Chu Huyến thì nhận lấy ấm trà từ rót đầy, đặt trước mặt Ngọc Doãn:



- Tiểu Ất, xảy ra chuyện gì, nhìn ngươi trịnh trọng như thế?



- Nhị Thập Lục Lang, lần trước chuyện ta nhờ ngươi giúp thế nào rồi?



- Chuyện gì nhỉ?



- Đó là tìm người tin cậy tiếp nhận tuần san.



Vẻ mặt Chu Huyến nghiêm trọng, nhấp một ngụm trà, sau một lúc lâu hạ giọng nói:



- Tiểu Ất, ngươi thật sự buông tay?



- Không phải ta muốn buông tay, mà là ta không buông tay, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tính mạng.



- Chỉ giáo cho?



Ngọc Doãn thở dài, đặt Tuần san Thời đại Đại Tống lên bàn:



- Phụ san tuần san hôm nay ngươi đọc chưa?



- Ồ, là ngươi nói về danh sách kia?



Ngọc Doãn khẽ ho khan một tiếng:




Buổi sáng đại khái giờ Dần thức dậy, trước giờ mão thì đi dọc theo đường cái Hưng Quốc Tự đi tới Ngũ Long Tự...



Gã này sinh hoạt rất không theo quy luật thông thường, cũng không biết có sở thích gì. Đúng rồi, nhiều ngày qua, gã còn hai lần đến ngõ Tú Tài, dường như là tìm ai đó...Em họ ta cũng không dám theo dõi sát nên không biết rõ ràng.



Không biết rõ ràng?



Không, đã vô cùng rõ ràng rồi!



Ngọc Doãn có thể khẳng định, Đường Cát đi tìm Lý Quan Ngư.



Về phần là chuyện gì..



Ngọc Doãn thầm cười lanh, không thèm để ý tới.



Trong đầu hắn đột nhiên hiên lên một bóng dáng yêu kiều.



Hắn chợt nhớ ra cuộc nói chuyện ngày ấy giữa Phùng Tranh và Lý Quan Ngư, trong lòng chợt động.



- Thất Lang, còn có một việc cần để ý cho ta.



Ngõ Tú Tài kia có một tên là Lý Quan Ngư Thái Học Sinh. Hãy theo dõi sát hàng tung của gã, nếu gã và người Nữ Trực hoặc là Phùng Tranh lầu Phong Nhạc có tiếp xúc gì thì lập tức báo ta biết. Chuyện này ngươi phải đích thân xử lý.



Hoàng Tiểu Thất không nói hai lời, liền gật đầu đáp ứng.



Nói chuyện chốc lát với Ngọc Doãn, thấy sắc trời không còn sớm, Hoàng Tiểu Thất liền cáo từ rời đi.



- Tiểu Ất ca muốn động thủ sao?



Sau khi Yến Nô tiễn Hoàng Tiểu Thất ra cửa thì lên lầu.



Ngọc Doãn chỉ khẽ mỉm cười, hạ giọng nói:



- Không cần nóng vội. Ngày mai ta cùng Đại Lang đi Giác Tử Môn và đường cái Thái Bình Hưng Quốc Tự điều tra rồi sẽ quyết định sau.



Yến Nô gật đầu mạnh.



Nàng hít sâu một hơi, đang định mở miệng, chợt nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa.



- Đã muộn rồi ai còn đến vậy?



Yến Nô mày nhăn lại, đứng dậy đi đến cửa sổ.



Đã thấy Cao Thế Quang khoác áo theo trong sương phòng đi ra cửa chính.