Tống Thì Hành

Chương 286 : Hoàng công tử, Hoàng thái tôn ? (2)

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


Ngọc Doãn ngẩn ra, đang định ra ngoài thì Chu Huyến ngăn lại, hạ giọng nói:



- Tiểu Ất cứ đi theo bọn họ, nhiều nhất là ba ngày sẽ được ra. Về phần người trong nhà đã có ta bảo vệ rồi, tuyệt đối sẽ không sao.



Khế ước đã ký rồi, còn muốn bắt bỏ tù sao?



Ngọc Doãn trước tiên ngẩn ra, khi nhìn vẻ mặt Chu Huyến thì chợt hiểu.



Chu Huyến trợ giúp hắn việc này chắc là có một mục đích.



Về phần là mục đích gì, Ngọc Doãn nghĩ mãi cũng không rõ.



Lúc này, đám người Yến Nô cũng thất kinh, may mà An Đạo Toàn thấy rõ tình hình liền trấn an nàng.



Cửa viện mở ra, sai dịch phủ Khai Phong đã tới cửa.



Ban trưởng đi đầu lại là người quen, chính là giải soa La Cách lúc trước từng cùng Ngọc Doãn đưa cha con La Tứ Lục tới Thái Nguyên,



- Tiểu Ất, đắc tội rồi...Ta vừa nhận được lệnh cấp trên nói Tiểu Ất ngươi phạm tội, hôm nay lại là ca trực của ta, vốn ta không muốn đi nhưng lệnh cấp trên khó vi phạm, đành phải mời Tiểu Ất ngươi chịu thiệt một thời gian, kính xin Tiểu Ất chớ trách tội.



Ngọc Doãn đang định nói thì đã thấy Chu Huyến đi tới.



Y thì thầm bên tai La Cách, La Cách lập tức lộ vẻ kích động.



- Ngươi chỉ là nghe lệnh làm việc, nghe giọng điệu vừa rồi của ngươi hình như có giao tình với Tiểu Ất. Cho nên ta tin tưởng, ngươi quả quyết sẽ không làm khó Tiểu Ất, đúng không?



- Đúng vậy, đúng vậy!



- Nếu đã vậy, ta an tâm rồi...Mới vừa rồi Tiểu Ất cũng nói sẽ không để ngươi khó xử, vậy thì sẽ để hắn đi theo ngươi một chuyến. Chỉ có điều sau khi trở về hãy chuyển lại lời hôm nay ta nói: Nếu Tiểu Ất ở phủ Khai Phong bị mất một cọng tóc, tự có người sẽ đến tìm bọn họ gây phiền toái.



- Tiểu nhân hiểu!



La Cách toát mồ hôi, lén lút nhìn Triệu Kham đứng bên Ngọc Doãn, liên tục gật đầu.



Rõ ràng Chu Huyến đã nói ra thân phận của Triệu Kham.



Mà dù Chu Huyến không nói, chỉ dựa vào thị vệ đại nội ở cửa sân cũng đủ làm cho La Cách chú ý.



- Tiểu Ất cứ đi đi, để xem kẻ nào muốn làm khó Tiểu Ất.



Lúc này Ngọc Doãn mới yên tâm.
Chu Huyến nghe vậy cười khổ.



Thân phận Địch công lang quả thật không cao, nhưng cũng thật sự là khó có được. Giống như Chu Huyến, dù là em họ Thái Tử phi, xuất thân vọng tộc nhưng cũng chỉ bổ thân Bỉnh Nghĩa Lang bát phẩm, đứng thứ 46 trong Võ Tán quan, thậm chí còn không cao hơn chức vị Địch Công Lang của Ngọc Doãn. Dù sao, Địch Công lang cũng là một bổ thân Văn Tán Quan.



- Tiểu Ất không tham gia khoa cử, lại không có xuất thân. Có thể được chức vị Địch Công lang cũng là thiên ân mênh mông cuồn cuộn rồi. Nếu không có thúc tổ hắn là Diễn Sơn tiên sinh, và do đám người Lý Cương đặc cử thì ngay cả Địch Công Lang cũng khó mà có được. Thân phận này thật ra không thấp, Hoàng Thái Tôn còn muốn cao hơn sao.



Nào ngờ Triệu Kham bĩu môi.



- Tiểu Ất là sư phụ của ta, sao có thể chỉ làm một Địch Công lang thôi? Sau khi về ta sẽ nói lại với a nương. Ít nhất cũng phải là một Văn Lâm Lang mới không bôi nhọ thân phận của Tiểu Ất.



Ừm, sẽ như vậy, sắc mệnh một Lâm Văn Lang cho Tiểu Ất, nếu a nương không đồng ý, ta sẽ đi tìm a ông.



Chu Huyến nghe vậy tức thì bối rối.



- Hoàng Thái tôn không thể kinh động Thập Nhị tỷ và Quan gia. Nếu Hoàng Thái tôn chỉ bảo như vậy, để ta an bài là được. Ngày mai ta đi tìm người nghĩ cách an bài thỏa đáng cho Tiểu Ất.



- Nhị Thập Luc ca, là ngươi nói đó nhé.



- Ta đảm bảo sẽ không bôi nhọ thân phận Tiểu Ất.



Ngọc Doãn thân phận gì?



Dù là Chu Huyến cũng không biết nói gì. Nhưng Chu gia y nay là người nhất hệ của Thái tử, Triệu Kham lại là Hoàng Thái tôn, đã có chỉ bảo, đương nhiên y sẽ hết sức làm việc. Dù hiện tại y chỉ là Võ Tán quan bậc thứ bốn mươi sáu thì cũng phải nghĩ cách an bài thỏa đáng cho Ngọc Doãn.



Văn Lâm Lang, sau năm Chính Hòa thứ sáu, định Văn Tán Quan bậc thứ ba mươi ba.



Triệu Kham nghe xong lúc này mới hài lòng.



Là Hoàng thái tôn, nếu người bên cạnh ngay cả một Lâm Văn Lang cũng không an bài được, vậy thì còn gì là Hoàng Thái Tôn nữa?



Tuy nhiên cậu cũng biết việc này khá phiền phức. Nếu cậu ra mặt, đương nhiên dễ làm, nhưng lại khiến người ta dễ mượn cớ, cho nên cậu mới nói như vậy là để ép Chu Huyến gật đầu. Đừng nhìn Chu Huyến địa vị trong nhà không cao, nhưng dựa vào thân phận con cháu Chu gia của y, chắc chắn không khó lắm.



Thậm chí để Chu Huyến ra mặt còn hơn là Triệu Kha ra mặt.



Văn Lâm lang, văn Lâm lang...



Chu Huyến khẽ xoa thái dương, thầm cười khổ: Tiểu Ất, ta lợi dụng ngươi, thì cũng phải trả giá.



Cuộc mua bán này ngươi chẳng bị thua thiệt chút nào!