Tống Thì Hành

Chương 370 : Hình như có kỳ quái (2)

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Ngọc Doãn quay quay cán đại kỳ, lớn tiếng quát:



- Nhu Phúc Đế Cơ, Thập Bát tỷ lại đây… Tông Nhữ Lâm, theo ta đi về hướng Đông Hoa môn đi.



Khoảng cách Đông Hoa môn càng gần, lại càng là an toàn.



Bên kia Tông Trạch cũng đã giết ba bốn hắc y nhân, mắt thấy Ngọc Doãn một mình che chở ba người Triệu Kham, rõ ràng có chút trứng chọi đá liềnnvội múa đao xông lại cùng kề vai tác chiến với Ngọc Doãn.



Lão năm nay cũng đã 68 tuổi, nhưng thân thể to lớn, dũng lực không tầm thường. Chòm râu hoa râm của lão dính vết máu, thanh đại đao càng múa càng tràn đầy sinh lực.



- Công chúa, để ý Tiểu ca, đi theo sau ta!



Ngọc Doãn vung cán đại kỳ, thế như hổ điên không thể cản.



Chỉ có điều, trong lòng hắn cảm giác kỳ quái: nơi này khoảng cách Đông Hoa môn hơn một ngàn mét, động tĩnh lớn như vậy, vì sao Đông Hoa môn không có bất cứ động tĩnh gì?



Đúng lúc này, từ cuối phố Mã Hành vọt tới một đám người.



Cầm đầu đúng là Cao Nghiêu Khanh, từ xa đã la lớn:



- Thái Tử đừng vội kinh hoảng, Cao Tam Lang đến hộ giá rồi!



Những hắc y nhân kia thấy không ám sát được Triệu Kham, mà viện binh đã đến, cũng biết việc đã không thành, vội hô to một tiếng, xoay người bỏ đi.



Trên Phố Mã Hành có nhiều ngõ nhỏ.



Giữa các ngõ nhỏ thông lẫn nhau, nhìn như mê cung.



Ngọc Doãn dừng bước, tim đập thình thịch. Một màn vừa rồi kia thật sự là mạo hiểm!



Giờ hồi tưởng lại, Ngọc Doãn vẫn cảm thấy cả người rét run.



- Tiểu Ất, ngươi không bị thương chứ?



Mắt thấy thích khách đã rút đi, Nhu Phúc Đế Cơ mới quay lại, chú ý đến cả người Ngọc Doãn toàn máu, vội vàng đỡ hắn, hỏi han.



- Không sao…Tiểu ca ổn chứ?



Triệu Kham ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tái nhợt.



Tuy nhiên nghe Ngọc Doãn hỏi, cậu lại quật cường nói:



- Thầy đừng khinh thường ta, ta học đô vật từ thầy đấy…



Triệu Đa Phúc ngẩn ra:



- Tiểu ca, ngươi đô vật khi nào vậy?



Thân là con cháu hoàng thất, sao có thể học đô vật? Nhớ năm đó, Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận một cây đại côn gây dựng giang sơn Đại Tống, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ tới, con cháu nhà mình lại có thể bài xích võ sự như thế.



Triệu Kham nghe vậy vội ngậm miệng lại.
- Ca ca, sao vậy, có phải là đấu với người nào không?



Hoắc Kiên cũng cảm nhận được động tĩnh bên ngoài liền ra mở cả, thấy hai người Ngọc Doãn và Tông Trạch toàn thân nhuốm máu tươi.



Y bị hoảng sợ, vội vàng bước lên hỏi han.



Đám người Yến Nô cũng bị kinh động, trong lúc nhất thời ngõ Quan Âm đèn đuốc sáng trưng, đầy hỗn loạn.



- Mọi người đừng hoảng sợ, chỉ là gặp chút phiền toái thôi. Lão Hoắc, sáng mai ngươi đi thông tri bảo các huynh đệ hai ngày tới cẩn thận một chút.



Tặc đã vượt qua Hoàng Hà, phỏng chừng Khai Phong sắp phát sinh chiến sự rồi.



Mới vừa rồi chúng ta gặp thích khách phục kích trên đường về muốn giết Thái tử. Phỏng chừng thời gian tới trong thành sẽ không yên bình, bảo mọi người không được hành động thiếu suy nghĩ.



Trong phút chốc, trong ngõ Quan Âm lại xôn xao.



Cũng may những người này phần lớn là kẻ liều mạng, rất nhanh liền tỉnh táo lại.



Hoắc Kiên bảo tất cả mọi người vào trong nhà hết, Ngọc Doãn và Tông Trạch đi cùng đám người Yến Nô thì vào trong nhà.



Thay xong quần áo dính máu, Ngọc Doãn hỏi:



- Dương nương tử, nay ở ngõ Quan Âm còn có phòng trống nào không?



Dương Kim Liên nói:



- Hôm qua lúc nô giao hàng với Cố đại tẩu ở cửa ngõ, cả nhà tỷ ấy đã đi Trịnh Châu rồi. Mà nay trong ngõ nhỏ chỉ có hai nhà là không chịu bán nhà, còn những nhà còn lại đều trống không.



- Trong nhà Cố đại tẩu...có quá nhỏ không.



Ngọc Doãn quay đầu nói với Tông Trạch:



- Bên Đông Nhị Sương quá hỗn loạn, mà lão đại nhân ở bên đó sợ là không tiện.



Không bằng ngày mai hãy dọn tới đây, dù gì nhà kia cũng không có ai ở nữa, lão đại nhân tới đây ở có thể tương trợ lẫn nhau...



Tông Trạch nghe vậy mừng rỡ.



Ông cũng không khách khí, nói:



- Vậy thì đa tạ Tiểu Ất!



Sau đó, hai người liền ngồi xuống phòng khách, An Đạo Toàn cũng tới, kiểm tra cho Ngọc Doãn một lúc, xác nhận hắn không sao thì mới quay về phòng nghỉ ngơi.



- Lão đại nhân, mới vừa rồi ngươi nói không phải Lỗ Tặc gây nên, vậy thì sẽ là ai làm?



Tông Trạch lắc đầu, hạ giọng nói:



- Việc này khó nói lắm. Tuy nhiên nhìn tình hình vừa rồi, rõ ràng thích khách kia đã chuẩn bị từ trước, thậm chí ngay cả đường lối Thái tử về cung cũng thiết kế thỏa đáng. Hơn nữa lúc sự việc xảy ra, cấm quân Đông Hoa môn không phản ứng chút nào, cũng là một việc lạ. Tiểu Ất, việc này có điều kỳ quái, không đơn giản chút nào đâu. Ta nghĩ trong đó còn có ẩn tình khác. Ta đoán chừng thích khách này ngay cả phủ Khai Phong cũng khó mà bắt được, cho nên, ta và ngươi cần phải cẩn thận một chút.