Tống Thì Hành

Chương 399 : Bao vây Khai Phong (1)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Tại cửa Toan Tảo của Khai Phong.



Lý Cương nghe nói Triêu Dương môn bị đánh úp thì giật mình.



Mặc dù tính tình của Lý Cương vốn rất thẳng, cũng không phải kẻ ngu. Lúc này, y có thể đoán ra được Hoàn Nhan Tông Vọng sử dụng kế dương đông kích tây, đánh cho mình trở tay không kịp. Nhưng vấn đề là quân Kim tấn công thành Bắc rất mạnh làm cho Lý Cương phải điều quân Tống từ Triêu Dương môn lên. Như vậy, nếu y muốn giúp thì cũng phải điều binh mã từ cửa khác. Nhưng vào lúc này mới điều binh thì mất rất nhiều thời gian. Không biết Triêu Dương môn có thể đứng vững được không?



Lúc này, Lý Cương không dám chần chừ, vội vàng quát hỏi:



- Văn Quý! Ai đóng ở Triêu Dương môn?



Văn Quý vốn tên là Tư Mã Phác, cháu của Tư Mã Đán huynh trưởng của Tư Mã Quang. Khi y còn nhỏ được gửi nuôi trong nhà của ngọa tổ phụ Phạm Tồn Nhân. Vào năm Vu Chính, nhờ ân tổ phụ được làm quan, giữ chức tham quân. Tính tình của Tư Mã Phác hết sức ôn hòa, chịu sự ảnh hưởng của Phạm Tồn Nhân. Năm Tĩnh Khanh thứ nhất, Triệu Hoàn đăng cơ, phong cho Tư Mã Phác chức Binh Bộ thị lang. Trận chiến ở phủ Khai Phong do một mình Lý Cương bày ra, nhưng việc chấp hành chính là do Tư Mã Phác điều động. Cho nên, Tư Mã Phác nắm rõ nhất các cánh quân đóng ở đâu.



- Hiện nay Triêu Dương môn chỉ còn lại hai doanh binh mã, không tới năm ngàn ngươi.



Võ học tiến sĩ Tần Tử thống lĩnh ba ngàn tám trăm bảy mươi hai người của Sương quân. Điện Tiền ti binh mã sử Ngọc Doãn nắm trong tay chín trăm hai mươi mốt người.



Tư Mã Phác thông báo binh lực Triêu Dương môn khiến cho Lý Cương nhíu mày.



Sương quân có ba nghìn tám trăm người?



Nghe ra thì không ít nhưng trên thực tế lực chiến đấu có lẽ không bằng được một ngàn binh mã trong tay Ngọc Doãn.



Huống chi lần này Triêu Dương môn bị tập kích là do Hoàn Nhan Tông Vọng lệnh cho cả gian tế trong thành cùng tấn công cả trong lẫn ngoài. Tần Tử có tác dụng gì không?



Như đoán được suy nghĩ của Lý Cương, Tư Mã Phác nói:



- Lý công! Gần Triêu Dương môn nhất chính là cánh quân của Chỉ huy sứ Trương Bá Phấn ở thủy môn phía Đông Bắc. Sau không lệnh cho Trương Bá Phấn dẫn quân nhanh chóng tiếp viện Triêu Dương môn rồi lại điều động binh mã nhanh chóng tiếp viện?



Trương Bá Phấn là người của Xu Mật Viện, con cả của Tả Ti viên ngoại lang Trương Thúc Dạ, nổi danh vũ dũng.



Lý Cương liền gật đầu:



- Nếu vậy thì lệnh cho Trương Bá Phấn nhanh chóng tới tiếp viện cho Triêu Dương môn.



- Vâng.



Tư Mã Phác nhận lệnh liền vội vàng đi. Tuy nhiên Lý Cương vẫn không quá tin tưởng.




Hai mắt Yến Nô đỏ hồng, miệng cắn chặt. Thanh trúc thương tung bay giống như một con mãng xà. Sau khi giết người, nàng vội vàng vọt tới bên cạnh Ngọc Doãn.



- Tiểu Ất! Chàng...



Thấy Ngọc Doãn toàn thân đẫm máu, Yến Nô suýt bật khóc.



Ngọc Doãn vội nói:



- Cửu Nhi tỷ! Sao nàng lại tới đây?



- Nha nội thấy bên này có chuyện liền chạy tới nhà tìm chàng.



Nô nghe nói xong liền đi theo Hoắc Kiên tới đây. Không ngờ trên đường gặp Thập Tam Lang và Vương nương tử cùng với đám người Lý giáo đầu...



Cao Sủng tới?



Ngọc Doãn nghe thấy thì mừng rỡ, vội vàng nhìn ra xa.



Quả nhiên hắn thấy Cao Sủng đang cầm thương đánh đấm trong đám loạn quân.



Mà ở phía sau hắn, đám người Hoắc Kiên cũng đang rất gần. Còn có Lý Bảo và Lã Chi Sĩ dẫn theo đám đệ tử và lưu manh của mình lao vào trong doanh trại. Những người này cầm đủ mọi loại binh khí, đều tranh nhau tiến lên. Trong một năm qua, Lã Chi Sĩ được Lý Bảo dốc lòng truyền thụ nên công phu không lùi mà còn tiến thêm một bước.



Cây trượng sắt trong tay y liên tiếp đẩy lùi đám người áo đen.



Lý Bảo thì với cánh tay trần cầm một cây đại đảo chém ngang bổ dọc như vào chỗ không người.



- Ngọc Tiểu Ất! Ta cũng không tới để giúp ngươi...mà là vì người Khai Phong. Mặc dù võ nghệ của ta không thể cao bằng ngươi, nhưng giết giặc chắc chắn không thua ngươi.



Lý Bảo đi tới trước mặt Ngọc Doãn, thấy thân hắn toàn là máu liền nở nụ cười.



- Ngọc Tiểu Ất! Không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay... Một đám giặc cũng khiến cho ngươi vất vả như vậy, đứng là làm mất mặt người Khai Phong chúng ta.



Đầu tiên Ngọc Doãn giật mình như sau khi nghe Lý Bảo nói vậy, hắn liền nở nụ cười.



- Lý giáo đầu. Bây giờ trò chơi mới bắt đầu. Ngoài thành còn có rất nhiều quân giặc. Ngươi có dám tỷ thí với ta xem ai giết được nhiều giặc hơn không?