Tống Thì Hành

Chương 415 : Trận chiến đầu tiên của Thân quân Thái tử (2)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Dù sao không phải là lính trinh sát nghiêm chỉnh, có thể làm đến bước này cũng không dễ.



Nhưng Ngọc Doãn cũng không hề trách móc Vương Lan mà bảo y về đơn vị nghỉ ngơi.



- Thập Tam Lang, truyền lệnh xuống bảo mọi người chuẩn bị sẵn sàng...Tối nay đội Thân quân Thái tử chúng ta đầu tiên tác chiến, nhất định phải làm thật xuất sắc mới có thể đứng vững gót chân. Ngươi và Hà Tiểu Ất suất lĩnh năm mươi mã quân tiền hậu giáp kích.



Nghe hiệu lệnh của ta, khi Chưởng Tâm Lôi dưới Tân Đài Sơn nổ vang thì lập tức xuất kích.



- Vâng!



Cao Sủng và Hà Nguyên Khánh lập tức lĩnh mệnh đi, không bao lâu, xa xa liền nghe được những tiếng bước chân hỗn độn.



Một đội quân Tống, ước chừng có mấy trăm người từ hướng Mưu Đà Cương bại lui xuống dưới. Một viên Đại tướng cầm đầu kim khôi kim giáp ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, trong tay kéo một cây thương lớn phóng ngựa chạy như điên. Mà ở phía xa, một đội quân Kim đang nhanh chóng đuổi theo.



Trong bóng đêm, Ngọc Doãn cũng thấy không rõ lắm truy binh kia rốt cuộc có bao nhiêu người, tuy nhiên theo tiếng chân phán đoán thì số lượng sẽ không quá ít...



- Tống cẩu đừng chạy!



Dưới ánh trăng, một viên tướng Kim mặc một chiến bào màu trắng bằng vải bông, cầm trong tay đại đao lao đi tiên phong.



Một bên là kỵ quân, một bên là bộ tốt, mắt thấy khoảng cách song phương càng ngày càng gần, từ bên trong đội quân Tống đột nhiên lao ra một nhóm người, viên Đại tướng cầm đầu rõ ràng là Dương Tái Hưng. Chỉ thấy cả người gã đẫm máu, Vương truy mã dưới háng cũng thương tích đầy mình.



Theo sát sau gã là lão tướng cầm song tiên mang theo quân Tống xông lại, ý đồ ngăn cản quân Kim.



Chỉ có điều, nhân số của đội quân Tống này thật sự quá ít, chủ tướng Nữ Chân kia căn bản không ham chiến, bỏ qua đám người Dương Tái Hưng, tiếp tục truy kích về phía trước. Nhưng dù là thế, Dương Tái Hưng và viên lão tướng kia vẫn lâm vào bên trong, mấy trăm quân Kim ùa lên bao vây đám người Dương Tái Hưng, một trận điên cuồng chém giết làm cho núi Tây Đài máu chảy thành sông.



Ngọc Doãn không nhận ra Dương Tái Hưng nhưng vẫn có chút tán thưởng đối với dũng khí của đội quân Tống này.



Chẳng qua, hắn không thể hành động theo cảm tính.



Trên núi Tây Đài chưa xuất hiện tín hiệu, chứng minh thời cơ chưa đúng lúc.



Truy binh Nữ Chân có mấy ngàn người, nếu thật sự phải đánh nhau, chút binh mã ấy của ta căn bản không đấu lại được.




Thấy bọn chúng hỗn loạn, Ngọc Doãn lập tức múa đao sát nhập loạn quân, giống như mãnh hổ xuống núi xông vào trận chiến.



- Thân quân Thái tử lập uy ngay tại hôm nay các huynh đệ theo ta tàn sát.



Những binh Tống đi theo Ngọc Doãn tiến đến đây đều là những người sống sót trong trận huyết chiến tại Triều Dương Môn, đã sớm rèn luyện được sự hung tàn dị thường. Hai người Vương Lan, Tất Tiến chia làm tả hữu, đi theo sát Ngọc Doãn.



- Đại Lang?



Ngọc Doãn chém liên tục vài tên quân Kim, đến lúc đến gần bên tướng Tống vừa chém chết Hoàn Nhan Hoạt Nữ thì mới nhận ra đó là Dương Tái Hưng.



Dương Tái Hưng nhận ra Ngọc Doãn, không khỏi tinh thần phấn chấn:



- Ca ca đến cứu ta?



- Ta...



- Ca ca đừng trách, hãy giúp ta một tay cứu Hô Diên tướng quân trước.



Dương Tái Hưng quay đầu ngựa, giết trở lại.



Ngọc Doãn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trong loạn quân, lão tướng Tống kia đã thở hồng hộc.



Chòm râu xám trắng nhuộm đầy máu, tiết tiên (đoạn roi) bằng thep ròng mùa mưa gió không ra, trước người đã ngã quỵ hơn mười cỗ thi thể.



Người này chính là Hô Diên Chước sao?



Ngọc Doãn cũng không nghĩ ngợi nhiều, hét một tiếng:



- Hô Diên tướng quân chớ kích động, ta đến giúp lão đây.



Vừa nói hắn vừa giục ngựa luân đao đi theo sát Dương Tái Hưng giết vào trong loạn quân.