Tống Thì Hành

Chương 438 : Đại thắng ở Trần Kiều mưa gió nổi lên (1)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Từ lúc có Tống tới nay, triều đình nhà Triệu rất kiêng kị võ tướng, có thể nói là tới mức cực hạn.



Từ sau khi Triệu Khuông Dận dùng rượu tước binh quyền, đã không ngừng chèn ép phiên trấn, áp chế võ tướng phát triển. Thậm chí ngay cả Xu Mật Viện cũng phải do người đọc sách quản lý. Nhớ lúc trước sở dĩ Địch Thanh gặp phải chèn ép khắp nơi, cũng chính bởi vì hoàng đế Nhân Tông ủy nhiệm cho y trông coi Xu Mật Viện, phá vỡ truyền thống đã được lập ra từ thời có Tống tới nay, khiến cho Địch Thanh cuối cùng buồn bực u sầu mà chết ở Trần Châu.



Tuy Chủng Sư Đạo là người đọc sách, nhưng cũng xuất thân từ võ tướng.



Quan trọng nhất là, Chủng Sư Đạo ba đời đều xuất thân từ đại tướng, sinh ra từ danh môn vọng tộc của Đại Tống, cũng khiến cho Triệu Hoàn càng thêm kiêng kị.



Chèn ép, nhất định phải chèn ép cho được!



Vốn Triệu Hoàn quyết định đình chỉ việc tra xét đám người của Bạch Thì Trung, cũng là vì chống lại cục diện sau này có thể xuất hiện một gia tộc duy nhất thuộc phái chủ chiến. Tuy nhiên, trải qua sự kiện lần này, lực lượng của phái nghị hòa tất nhiên sẽ yếu hơn rất nhiều, tuy rằng bọn người Trương Bang, Xương Cảnh Nam, Trọng Mai, Chấp Lễ vẫn còn đó, nhưng sau khi mất đi Bạch Thì Trung và Lý Bang Ngạn, tất nhiên sẽ không thế lớn mạnh giống như trước nữa.



Uông Bá Ngạn?



Triệu Hoàn đã sinh lòng nghi kỵ, chắc chắn sẽ không thể phục lên được nữa.



Nhưng không còn những người của Uông Bá Ngạn kiềm chế, chỉ dựa vào bọn người của Trương Bang Xương, lực lượng của phái nghị hòa vẫn có vẻ yếu kém.



Cho nên, sau khi nghe tin Trần Kiều đại thắng, trong lòng của Triệu Hoàn, sao lại có thể không sinh ra khúc mắc được?



Phải làm thế nào để ngăn chặn Chủng Sư Đạo, đem đại thắng Trần Kiều tạo thành ảnh hưởng đến mức thấp nhất bây giờ?



Triệu Hoàn, lâm vào trầm tư!



++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ ++++++



Núi thây biển máu, thành Khai Phong đang bốc cháy.



Khắp nơi đều là bộ mặt dữ tợn của người Nữ Chân. Vạt áo bên phải màu trắng, phía sau đầu là một bím tóc đuôi chuột màu vàng nổi bật, cầm lưỡi dao sắc bén trong tay chém giết khắp nơi.



Yến Nô đang mặc quần áo màu nâu, một bộ trang phục của ni cô.



Thanh trúc thương đưa qua trước người, máu đã nhuộm đỏ cả tăng bào. Ở sau lưng nàng là một mảnh hoang tàn đổ nát...Từ mảnh tường đổ nhìn lại, loáng thoáng có thể nhận ra chính là ngõ Quan Âm, nhà cũ của Ngọc gia. Quân Kim thét gào ùa lên. Đôi má lúm đồng tiền trên gương mặt tiều tụy của Yến Nô, dường như lộ ra một chút tươi cười giống như là được giải thoát, thanh trúc thương chợt vung lên. Trong nháy mắt đã giết chết một tên quân Kim ngay tại đống đổ nát.



Một mũi tên sắc bén mạnh mẽ tiến đến, xuyên qua ngực Yến Nô.



Nàng rên một tiếng, dần dần ngã quỵ trong vũng máu. Nụ cười trên mặt càng rõ.



- Cửu Nhi tỷ!



Ngọc Doãn không kìm nổi kêu lên một tiếng bi thương, muốn tiến lên giải cứu Yến Nô. Nhưng thân thể giống như bị giam cầm, sau một lúc lâu cũng không thể động đậy.



Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Yến Nô, trong vũng máu ngọc nát hương tan.


Đêm đó, Chu Mộng Thuyết tới thăm, lúc này Ngọc Doãn mới hiểu rõ tất cả mọi việc.



Trần Đông ở vịnh Bát Lý một quả pháo đánh xuyên qua đê đập, khiến cho thượng du sông Quảng Tế nước lũ bộc phát...Toàn bộ Trần Kiều bị nước lũ bao phủ, mà Chủng Sư Đạo suất lĩnh quân chủ lực của quân Tống ngay lúc ấy cũng đến Trần Kiều. Quân Kim vì thế mà tan tác, tử thương vô số.



- Hôm nay Binh bộ phát ra chiến báo, trận chiến ở Trần Kiều Lỗ Tặc chết hơn tám ngàn, còn bắt được hơn mười ngàn người, có thể nói là thắng lợi hoàn toàn.



- Còn Hoàn Nhan Tông Vọng thì sao?



- Hoàn Nhan Tông Vọng bị nước lũ cuốn đi, sau lại bị Nghĩa Dng bắt được, hiện giờ bị tạm giam ở trong đại lao.



Hoàn Nhan Tông Vọng bị bắt?



Ngọc Doãn nghe vậy, không khỏi ngẩn ra, tinh thần chợt chấn động.



- Còn Cao Khánh Duệ và Quách Dược Sư thì sao?



- Cái tên Cao Khánh Duệ ấy cũng có chút dũng khí, lúc ấy hắn đứng ở bờ Hà Nam, mắt thấy đại thế đã mất, liền tự vẫn ngay tại đấy.



Nhưng còn Quách Dược Sư...



Tên này quá xảo quyệt! Mắt thấy tình hình không ổn, liền bỏ trốn ngay. Sau ở Kỳ Thành gặp phải phục kích của Uy Võ quân, bèn không rõ tung tích. Có lẽ gã đã chạy thoát, tuy nhiên nếu như có chạy thoát cũng không có chỗ nào để đi. Lần này Lỗ Tặc bị đại bại, Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi chưa chắc sẽ dễ dàng bỏ qua cho hắn.



Quách Dược Sư, chạy thoát?



Vấn đề này ở trong lòng của Ngọc Doãn, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút tiếc nuối.



Quách Dược Sư này cũng không phải là hạng người tầm thường, hôm nay để cho người này chạy thoát, không chừng sẽ gây hậu hoạn về sau. Tuy nhiên đúng như lời của Chu Mộng Thuyết nói, dầu y còn sống về tới thượng kinh, không chừng cũng không có kết quả gì tốt. Ngay cả Hoàn Nhan Tông Vọng đã thành tù binh, lẽ nào Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi có thể để yên cho y được? Phải biết rằng, lúc trước kẻ đã dốc hết sức xúi giục Hoàn Nhan Tông Vọng tiến về nam, chính là Quách Dược Sư. Nếu không phải Quách Dược Sư kiên trì như thế, Hoàn Nhan Tông Vọng có được phủ Yến Sơn là đã thấy thỏa mãn.



Mặc dù gã này ngày sau sẽ thành tai họa, cũng cần một khoảng thời gian rất dài.



Tâm tình Ngọc Doãn, lập tức chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều.



Hắn do dự một chút, miệng ngập ngừng, vấn đề đọng lại ở trong lòng đã từ lâu, cuối cùng vẫn không kìm nổi, bèn hỏi:



- Tam Lang, Thân quân Thái Tử thương vong như thế nào?



Hắn đã biết, Thái tử Triệu Kham bình an trở về, chỉ vì y lần này càn quấy, quả thực chọc giận Triệu Hoàn, bị cấm túc ở Đông cung.



Chu Mộng Thuyết vẫn không nói với hắn số người thương vong của thân quân Thái Tử, khiến cho trong lòng Ngọc Doãn càng thêm nặng nề.



Thấy Chu Mộng Thuyết không nói, cuối cùng hắn không kìm nổi mở miệng hỏi.



Nào ngờ, lời vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của Chu Mộng Thuyết lập tức trở nên đầy vẻ lo lắng, cũng khiến trong lòng của Ngọc Doãn, theo đó mà nặng nề hơn!