Tống Thì Hành

Chương 443 : Đại thắng ở Trần Kiều mưa gió nổi lên (6)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Trần Quy?



Ngọc Doãn đối với cái tên này thấy vô cùng xa lạ.



Hơn nữa xuất thân là tiến sĩ Trung Minh Pháp Khoa, không ngờ chỉ là Huyện thừa của Hạ Huyện, phẩm bậc bất quá chỉ là bát phẩm, dường như công danh không tương xứng với y. Có lẽ cũng là một người bất đắc chí, nhưng lại không biết sao có thể tìm đến được Chu Quế Nạp.



Từ lúc Thân quân Thái Tử mới thành lập, Ngọc Doãn đã chuẩn bị kỹ càng.



Cái nơi như thế này, sao có thể không liên quan đến chuyện tình nghĩa. Có thể được Chu Quế Nạp tự mình đến để nói với hắn chuyện này là đã rất nể mặt rồi.



Cho nên, Ngọc Doãn cũng không để ý lắm.



Trưởng sử Chư Suất Phủ, cũng là bậc bát phẩm, Trần Quy đến đây cũng không coi là chịu thiệt.



Cho nên, Ngọc Doãn nói:



- Nếu Quốc Trượng tiến cử, có lẽ cũng là người có bản lĩnh, vậy hãy bảo hắn đến đây đi.



Trong lòng cũng đang thầm tính toán, làm thế nào để cho Trần Đông có chút lợi ích.



Chức vụ Thái Tử xá nhân quả thực là hơi thấp, làm sao bì được với chức quan Trưởng sử Thân quân Thái Tử thực quyền như vậy? Vốn là Ngọc Doãn tính toán để cho Trần Đông thế chức Trưởng sử Chư Suất Phủ của Chu Mộng Thuyết trước kia, sẽ đem Cao Nghiêu Khanh cất nhắc tới vị trí Chủ bộ.



Việc này, Ngọc Doãn đã nói với Cao Nghiêu Khanh rồi do đó không muốn thay đổi.



Nhưng Trần Quy đột ngột xen vào, chức vụ của Trần Đông đích thực cần phải an bài thỏa đáng.



Chu Quế Nạp dường như nhìn thấu tâm tư của Ngọc Doãn, liền cười nói:



- Về Trần Thiếu Dương đã thi đỗ, cũng coi như có xuất thân.



Chỉ có điều tính tình của hắn không tốt, không thích hợp ở lại Đông Kinh.



Ngọc Doãn nhíu mày:



- Lời này của Quốc trượng là có ý gì?



Ta đã đồng ý cho Trần Quy đến, tại sao nghe như trong lời nói của ngươi còn có ý muốn đuổi Trần Đông ra khỏi Khai Phong?



Chu Quế Nạp nói:



- Tiểu Ất, hiện nay ngươi tới lui Đông cung, có một Chu Mộng Thuyết là đã đủ.



Trần Thiếu Dương tính tình rất nóng nảy, cần phải rèn luyện một phen mới tốt. Là một Thái Tử xá nhân, ở lại nơi đây cũng có chút đáng tiếc. Chi bằng để hắn đi ra ngoài, làm một số chuyện thực tế không chừng lại có hiệu quả tốt. Trước kia Tông Trạch ở phủ Tế Nam bắt được Lưu Dự, đã vững vàng ở đó. Mấy ngày trước hắn còn phái người đến nói, hy vọng có thể có thêm vài người tham gia.
Tuy Lý Sư Sư chỉ là một nữ tử, nhưng đối với chính trị hiểu rõ hơn nhiều so với Ngọc Doãn.



Dù sao, nàng cũng đã từng hầu hạ Triệu Cát.



Đối với những thủ đoạn ở trong triều đình đương nhiên vô cùng hiểu rõ.



Ngọc Doãn nhíu mày, thở dài:



- Đúng vậy, lần này là Hoàng thượng chuẩn bị động thủ!



Động thủ cái gì? Động thủ với ai?



Ngọc Doãn và Lý Sư Sư đều không nói rõ, nhưng trên thực tế ở trong lòng đều rất rõ ràng. Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát đã ở Kim Lăng một thời gian quá lâu! Hơn nữa các động tác liên tiếp của ông ta ở đông nam đã khiến cho Triệu Hoàn sinh lòng bất mãn. Trước đây, Triệu Hoàn căn cơ không xong, đương nhiên không thể hành động thiếu suy nghĩ. Mà nay y dựa vào Khai Phong đại thắng có rất nhiều uy phong, đã ổn định triều đình.



Lúc này, nếu như tiếp tục để cho Triệu Cát ở lại bên ngoài, quả thật không phải là một chuyện tốt.



Với mối quan hệ không mấy tốt đẹp giữa hai cha con Triệu Hoàn và Triệu Cát, Triệu Hoàn tuyệt đối không thể tiếp tục dung túng cho Triệu Cát, tiếp tục ở lại đông nam mà ung dung tự tại...



Thảo nào Chu Quế Nạp trước khi rời khỏi Đông Kinh đã từng nói với Ngọc Doãn, muốn hắn không cần cuốn vào việc tranh giành lộn xộn ở triều đình.



Loại sự việc này cũng không tới phiên hắn đi tham nghị, cho nên cứ thờ ơ lạnh nhạt.



Cùng lúc đó, việc nghị hòa với người Nữ Chân cũng rơi vào tình trạng bế tắc.



Mặc dù Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi đã bị thảm bại ở Khai Phong nhưng ở trên bàn đàm phán lại biểu hiện rất mạnh.



Nước Kim có thể rời khỏi phủ Yên Sơn, nhưng muốn lấy của Đại Tống mười lăm triệu quan để hồi binh. Không chỉ có như vậy, Đại Tống còn phải bồi thường Nữ Chân năm triệu quan, và hàng năm thêm vào 130 bạc triệu tiền cống. Đồng thời, Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi yêu cầu Đại Tống phải phóng thích các binh lính của Nữ Chân bị bắt làm tù binh trong trận chiến ở Khai Phong, cùng với bọn người Hoàn Nhan Tông Vọng phải được an toàn trở về...



Đây là thái độ của một quốc gia thua trận?



Tin tức truyền đến, Ngọc Doãn giận dữ.



Theo ý của hắn, không cần phải đàm phán với người Nữ Chân, cứ trực tiếp khai chiến là được.



Ai ngờ đến, Triệu Hoàn lại không có bất kỳ biểu hiện nào. Xem ý tứ của y, không thể làm ra chuyện bất lợi, sẽ đáp ứng yêu cầu của người Nữ Chân.



Uất nghẹn!



Ngọc Doãn chỉ cảm thấy vô cùng uất nghẹn.



Nhưng mà, đối với chuyện này hắn lại bất lực...